Trong ấn tượng của Tống Giai Kỳ, bố hiếm khi nghiêm túc thế này. Lúc nói chuyện với cô, lúc nào bố cũng hiền hòa, trên mặt còn mỉm cười, chứ không phải như bây giờ - hai hàng lông mày nhíu lại, vẻ mặt ủ rũ.
Cô nói: "Bố, có chuyện gì với Ngụy Văn Trạch ạ?"
Vệ Khải Thành lấy khăn tay ra, lau mồ hôi trên trán rồi mới trả lời: "Từ nhỏ tới lớn con chưa từng chịu khổ, bạn bè xung quanh đều là người trong giới...."
Tống Giai Kỳ hiểu, bố đang "lót đường" trước.
Cô kiên nhẫn chờ điều đằng sau.
Sau đó nghe thấy bố nói tiếp: "Con người Ngụy Văn Trạch còn phức tạp hơn con tưởng tượng nhiều. Con còn nhớ giám đốc Ngô của công ty mình không?"
Vệ Khải Thành cầm gậy đi về phía trước. Hai hôm nay ông bị đau khớp cổ chân, có gậy nên đi lại cũng dễ dàng hơn. Đau khớp cổ chân là bệnh cũ, vì ông từng bị tan nạn xe hồi còn trẻ. Là con gái ông, Tống Giai Kỳ tất nhiên biết rõ chuyện này.
Cô đi theo sau bố, tâm trạng rối rắm như mối tơ vò.
Tống Giai Kỳ nói: "Giám đốc Ngô với Ngụy Văn Trạch quen biết nhau ạ? Ngụy Văn Trạch không nói với con."
"Không phải, Giai Kỳ, con nghe bố nói, bố không rõ quan hệ của họ thế nào." Vệ Khải Thành trả lời, "Nhưng giám đốc Ngô quen biết rộng rãi, thường xuyên lui tới mấy quán bar cao cấp... Con chưa từng đến những nơi đó, nhưng chắc cũng từng nghe nói rồi."
Đúng là đến lúc này, tuy Vệ Khải Thành chọn ngả bài, nhưng vẫn dùng cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-canh-giau-trong-hoi-uc/1798415/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.