Trước đây Từ Bạch từng nghe Triệu An Nhiên nói, cậu nói bản thân chỉ biết tiếng Anh, không hiểu về kỹ thuật. Một biên dịch viên không hiểu kỹ thuật, sao lại thành thạo những thao tác này..... Tải lên đám mây, khôi phục mọi thứ, cộng thêm các dòng lệnh, hoàn toàn khác với biểu hiện thường ngày của cậu.
Ngay cả một người giỏi nói dối cũng thỉnh thoảng sẽ có vài lần lời nói trước và sau mâu thuẫn nhau — vì lời nói dối không phải là sự thật, lúc nào cũng cần nhớ rõ những điều giả dối mà bản thân bịa đặt.
Từ Bạch cúi đầu nghĩ ngợi, không nói lời nào.
Triệu An Nhiên không biết mình vừa tự chuốc lấy hoạ. Cậu giả vờ cởi mở và thẳng thắn, còn Từ Bạch là ngây thơ thật, Triệu An Nhiên giúp cô khôi phục dữ liệu, nhưng không ngờ rằng cô lại nhìn ra manh mối.
Cậu hỏi: "Tiểu Bạch, cậu còn vấn đề gì nữa không?"
Từ Bạch rút ổ đĩa cứng ra, chân thành nói: "Hết rồi.... Cảm ơn."
Triệu An Nhiên có lòng giúp đỡ, cô lại muốn báo cáo cậu ấy. Thật ra Từ Bạch biết, cô làm như vậy chẳng khác gì nông dân và rắn [1], rất phi đạo đức. Nhưng sau khi suy xét kỹ lưỡng, cô vẫn kiên quyết cho rằng lợi ích của công ty mới là điều quan trọng nhất.
[1] thành ngữ "nông phu và rắn" có nghĩa tương tự với làm ơn mắc oán. Thành ngữ này dựa trên câu chuyện một người nông dân cứu một con rắn trong đêm đông để nó không chết rét, nhưng sau khi con rắn tỉnh lại thì cắn chết người nông dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-canh-giau-trong-hoi-uc/1798390/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.