Chạng vạng hôm đó, sau khi Tạ Bình Xuyên tạm biệt nhóm người chủ tịch Vệ thì trực tiếp đưa Từ Bạch về nhà. Trong lòng anh vẫn nhớ về món quà, nhưng ngoài miệng không thúc giục. Không chỉ không thúc giục, anh còn giả vờ đến phòng khách, mở tivi hiếm khi mở lên, ngồi xem kênh phim tài liệu.
Trên tivi đang chiếu phim tài liệu "Hành trình trái đất" của BBC, đã chiếu đến đoạn về rừng cây phong phú và phân tích tập tính của các loài chim. Tạ Bình Xuyên ngồi trên sô pha, nghiêng người, một tay chống ở má, dáng vẻ vô cùng tập trung.
Sủi Cảo Tôm dựa vào sô pha, thỉnh thoảng đung đưa đuôi mèo. Nó dùng chân ấn lên giày của Tạ Bình Xuyên, rồi lăn một vòng hết sức đáng yêu, nhưng dù cho nó có tỏ ra đáng yêu đến đâu, Tạ Bình Xuyên cũng chỉ xem "Hành trình trái đất".
Đếm khi Từ Bạch gọi một tiếng: "Anh ơi?"
Cô đã thay quần áo xong, mở cửa phòng ngủ ra, hỏi rất lịch sự: "Anh muốn xem tivi tiếp hả?"
Tạ Bình Xuyên ấn điều khiển, trực tiếp tắt tivi.
Anh nói lời thật lòng: "Không xem nữa, anh muốn mở quà hơn."
Trong lòng Từ Bạch hào hứng: "Dạ, cho anh mở." Cô vặn nút trên tường, điều chỉnh ánh sáng trong phòng ngủ, để ánh sáng trắng chuyển sang tối hơn, giống như trong đêm hè nóng bức, ánh trăng xuyên thấu tầng mây, toả ánh sáng lạnh xuống ven đường.
Còn cô, chính là đóa tường vi dưới ánh trăng.
Bộ quần áo đó màu đỏ thẫm, chất vải mỏng nhẹ, thiết kế rất sáng tạo, cũng đúng như lời Từ Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-canh-giau-trong-hoi-uc/1798389/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.