Thế là ngày hôm sau, trong phòng khám của bác sĩ Mạnh xuất hiện hai vị khách...
“Ô ha ha chào cậu, tôi là bác sĩ Mạnh.” Là con lai của thú ăn mộng và mị ma, Mạnh Phồn là sinh vật lấy ký ức tiêu cực làm thức ăn, tiểu Vampire trước mắt này vừa nhìn là đã thấy ngon, tuy Ngô Liệt đã nhiều lần điềm đạm nhắc nhở Mạnh Phồn nếu như dám ăn ký ức của Hà Hi hắn sẽ dùng tay xé sợi mình đút cho mèo ăn, thế nhưng khi nhìn thấy Hà Hi trong chớp mắt bác sĩ Mạnh vẫn không khỏi xoa xoa tay cười ra ý dâm!
“… Có thể đổi thành người khác hay không?” Hà Hi hoảng hốt từ trên ghế nằm ngồi dậy, cái đệt bác sĩ tâm lý này thật đáng sợ!
“Cậu đừng lo.” Mạnh Phồn đưa cho Hà Hi một con gấu Teddy, trấn an nói: “Ôm gấu Teddy, có cảm thấy thả lỏng chút nào không?”
Hà Hi chọc cái mũi của con gấu Teddy.
Gấu Teddy: “Funit!”
“Con gấu Teddy này của anh có phải có chỗ nào không đúng không?” Hà Hi cảm thấy bác sĩ tâm lý này không đáng tin.
Ngô Liệt đi tới, đè gáy Hà Hi xuống đưa cậu lại gần mình, cùng cậu đối trán, mềm mỏng nói: “Vị bác sĩ Mạnh này mặc dù ngay cả cao trung cũng chưa tốt nghiệp, văn bằng và giấy phép đều là giả, đối với kiến thức tâm lý học cũng dốt đặc cán mai, nhưng hắn là hậu duệ của thú ăn mộng cùng mị ma, có thể tự do tiến nhập thế giới tinh thần, thanh tẩy nguyên nhân ngầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-cach-cua-moi-nguoi-deu-khong-dung/3047618/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.