Lão già cổ quái nọ tay vẫn nắm chặt phong chân thì liên tục đạp qua từng ngọn cây mà phi hành, sau một đoạn đường khá dài lão hạ xuống tại một ngọn đồi trống cô quạnh, giữa đồi một ngôi nhà tranh đơn sơ nhưng cho người ta một cảm giác rất ấm cúng, hít một làn không khí trong lành của tự nhiên phong quay sang hỏi lão quái nọ
" cháu là thanh phong! Không biết tiền bối mang cháu đến đây có việc gì căn dặn "
Lão quái nhìn phong hồi lâu rồi đáp
" không có việc gì, chỉ là thấy ngươi vừa bình phục lại nên đưa ngươi đi hít không khí trong lành mà thôi " lão quái cười nói rồi từ nhẫn không gian móc ra 1 bĩnh nữ nhi hồng mà uống, từ một tên giang hồ nổi tiếng ở sài gòn ngày uống vokka tối uống sinban như phong mà từ khi đến đây hắn vẫn chưa động đến một giọt rượu hay bia gì cả, như mèo thấy mỡ phong đưa tay lên chùi mép, khi lão quái nọ đưa bình rượu lên nốc thì
" ực..."
lão liếc mắt nhìn phong thấy điệu bộ của hắn làm lão bật cười không thôi
" đây "
Lấy từ nhẫn không gian ra một bình khác lão liền ném qua cho phong một bình, cả 2 cùng cụng ly rồi lão tự giới thiệu
" ta là Lê Thái Hành, là một thầy thuốc và là người đã chữa trị cho ngươi, vậy còn ngươi tại sao lại đi chung với bảo ngọc và lại bị thương nặng như vậy "
Phong bắt đầu kể về chuyện đã xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-bui-phieu-luu-ky/2125745/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.