Khâu Tử Vinh phát hiện một thanh niên xinh đẹp nằm trong bồn tắm, hơn nữa lại đang trong tình trạng trần trụi. Cậu ta không còn hô hấp và mạch đập, từ góc độ bác sĩ của anh thì chắc chắn cậu ta đã chết rồi.
Anh cực kỳ lãnh tĩnh, cho rằng bản thân gần đây bận rộn công việc nên xảy ra ảo giác. Nhưng ngày thứ hai, ngày thứ ba… Cái thi thể trần truồng đó vẫn nằm trong bồn tắm y như cũ. Với lại không có bất kì dấu hiệu bị thối rửa nào, giống như chỉ đang nằm ngủ.
Khâu Tử Vinh không báo cảnh sát. Nguyên nhân rất đơn giản, thanh niên này có cơ thể và khuôn mặt quá đẹp, anh không nỡ lòng bỏ. Nhưng không còn cách nào khác, anh phải tắm rửa, cho nên đành phải kéo thi thể từ trong bồn tắm ra, lau sạch sẽ rồi đặt lên giường. Ban đêm chỉ cần không tăng ca, Khâu Tử Vinh sẽ lập tức chạy về nhà. Cảm giác được ngủ cùng với cậu ta khiến cho áp lực công việc trong người anh dường như lặng tăm.
Người chết luôn luôn đáng yêu hơn người sống. Là một bác sĩ nên Khâu Tử Vinh luôn có suy nghĩ đó. Thi thể chỉ biết nằm yên, không biết tổn thương là gì cũng như không bao giờ phản bội. Anh đã đặt cho cái thi thể đột ngột tham gia vào cuộc sống của mình một cái tên, gọi là “Thụy mỹ nhân”.
Rất thích hợp với cậu ta, không phải sao?
Khâu Tử Vinh không biết yêu là gì, bởi vì anh rất hay bắt bẻ, đến nay vẫn chưa có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-103-so-45/1931141/chuong-14-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.