Rời khỏi Tô Châu, bọn ta đã đi qua rất nhiều nơi khác nhau.
Trong suốt năm năm, ta và Linh Quân đã cùng trải qua biết bao thời khắc bốn mùa giao thoa, nhìn rõ những phồn vinh, hoa lệ của thế gian, cũng đã chiêm nghiệm qua trăm ngàn ấm lạnh trên đời.
Khi ấy, ta dù sinh ra là yêu, nhưng vẫn hiểu rõ được một vài đạo lý đối nhân xử thế.
Thiện và ác, tốt và xấu, muôn hình vạn trạng tâm tư dáng vẻ, hết thảy đều thuộc về loài người.
Linh Quân nói, làm việc thiện ắt sẽ có thiện báo, mà trên thế gian này đầy rẫy tham sân, si, hận, sẽ luôn có một vài người vì đó mà trầm luân.
Mà hắn nếu có thể cứu nhất định sẽ cứu.
Ta và Linh Quân đến Dương Châu vừa đúng vào tháng ba.
Chim chóc reo vang khắp phố, cành liễu vẫn còn đọng những giọt sương mai.
Làn sương se se lạnh lơ lửng tựa đám mây thần tiên, bao phủ ngàn vạn cây cối đang đâm chòi nảy lộc, lộ ra những chòi non e ấp còn ươn ướt hơi sương, từng ngọn cỏ đều xanh mướt, ngập tràn sức sống.
Buổi sáng này, thế mà rất đông đúc, người qua kẻ lại, xôn xao khắp khu chợ.
Tiếng rao của gánh hàng rong hòa cùng tiếng nói cười rôm rả của người qua đường, vang vọng qua từng ngõ ngách.
Khi đang chen chúc giữa phố xá náo nhiệt, Linh Quân bị một người bất cẩn va phải, điều này đã vô tình làm ta rơi từ lòng bàn tay hắn xuống đất.
Xung quanh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-lo/2730699/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.