"Vương gia muốn ta bồi chuyện gì đây?"
Bị đưa tới một gian phòng khác, ngồi đối diện Nam Môn Trì Nghiêm, hai người mang hai sắc thái trái ngược nhau. Trong khi Nam Môn Trì Nghiêm hửng lên dáng vẻ thỏa mãn thì Quy Hải Tương Du lại bất mãn không thôi.
Bị hỏi, Nam Môn Trì Nghiêm nhìn bộ dạng xù lông của nàng thì cười thầm trong lòng, điểm ưa thích liền tăng lên: "Vậy ta đoán chuyện quận chúa vừa làm nhé."
Quy Hải Tương Du nửa ngờ nửa sợ. Cái tên quái đản này, nếu không phải nể mặt hắn mang danh ân cùng với Nhiễm thái phi thì nàng thật sự muốn giết chết hắn.
Nam Môn Trì Nghiêm: "Ta đoán là tam tỷ bị cô hạ dược rồi đi."
Bất giác, Quy Hải Tương Du phản ứng mạnh, nàng nhoài người, hai tay nắm áo hắn: "Ngươi theo dõi ta!!"
Hiển nhiên, hắn đoán được như thế sao không thể là theo dõi được đây?
Nhưng mà, nàng và hắn trùng hợp gặp ở đây là thật. Hắn cũng không theo dõi nàng. Có thể, ngay từ lúc nãy hắn đã biết ý định của nàng đi.
Nam Môn Trì Nghiêm không phản kháng chỉ chầm chậm lấy ra một gói thuốc nhỏ rồi đưa lên trước mặt Quy Hải Tương Du: "Cô nhận ra nó chứ?"
Nhìn thấy gói thuốc đó, Quy Hải Tương Du càng giận run. Đó là thứ mê dược mà Quy Hải An Châu chuẩn bị cho nàng, thứ mê dược này rất mạnh, bình thường không có mùi nhưng khi dùng chung với các dược hương khác thì sẽ phát dược tính cực kì mạnh, sau khi dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-hoa-viet-ten-nang/2898390/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.