*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Tĩnh Nguyệt
Lâm giang liễu, phi nhứ phân phân lệ mạc sái, vật phán tha, hồi đầu khán.
Vô tình phàn chiết tùy ý khí, đạm bạc hà tất tư? Lí tha đa tình, đạo tha vô ý.
Đảo bất như vong liễu, tố ngã đích khúc giang nhâm quyền liễu!
Lý mụ mụ lập tức bừng tỉnh, nhãn châu chuyển động vài cái, trong lòng tính toán, “Thư sinh kia bộ dạng tuấn tú nho nhã, phong lưu ý vị, ai, tướng quân ngươi cũng biết đấy, ca môn (anh) tuấn tú người gặp người thích, hơn nữa không tránh khỏi có lúc nữ nhân cảm thấy tịch mịch, cho nên cũng khó trách Tuyết Yên thôi, khanh khách.” Nàng cười thần bí.
Lý mụ mụ đang tính, năm trước Ôn tướng quân bao hạ Tuyết Yên, tuy rằng bao ngân đại bút, nhưng vẫn ít hơn số tiền mà mụ kiếm được lúc bắt nàng tiếp khách, khổ nỗi, mụ không dám đắc tội với tướng quân, nhưng nếu tướng quân không cần Tuyết Yên nữa, vậy thì mụ xử trí Tuyết Yên như thế nào thì cũng chẳng liên quan gì tới hắn.
Sắc mặt Ôn Thanh Hạc trầm xuống, hắn thả tú bà ra, đi nhanh về hướng hậu viện. Tuyết Yên là thẻ đỏ ở Hàm Hương Viện, lại có thêm Ôn Thanh Hạc quan tâm, săn sóc, cho nên tú bà không dám bạc đãi nàng, mụ chuẩn bị hẳn cho Tuyết Yên một lầu các độc lập, có tên là”Phiêu Tuyết Lâu”. Phiêu Tuyết Lâu tọa lạc ở hậu viện Hàm Hương Viện, được xây bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-hoa-thinh-khai/198471/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.