Xuân miên bất giác hiểu
Xứ xứ vấn đề điểu
Dạ lai phong vũ thanh
Hoa lạc chi đa thiểu
Xuân ngủ chưa tỉnh giấc
Khắp nơi chim líu lo
Bóng đêm mưa thôi thúc
Hoa rụng buồn đợi xuân.
-:-Sưu Tầm-:-
Hai tháng qua đi kể từ trận bão tuyết ngày ấy, mùa đông cuối cùng cũng lòng không cam, tình không nguyện mà ly khai, cô nàng mùa xuân khoác lên trên mình tấm sa y xanh biếc, khẽ khàng bước tới, xuân về khắp nơi, tuyết lạnh tan ra, cành liễu bên bờ lấm tấm những chồi non mơn mởn, từng đàn chim én kéo đuôi nhau bay về từ phương nam. Tiếng hót “Líu ríu” thanh thúy mở đầu cho một mùa tràn đầy sức sống. Mọi người đều bước ra khỏi phòng ốc tránh đông, tất cả nô nức rủ nhau dạo chơi giữa thiên nhiên để cảm nhận hơi thở của mùa xuân.
Trên con đường cái náo nhiệt, đông người qua lại, màn trướng theo gió tung bay mời chào khách đến, điếm tiểu nhị đứng ở cửa lớn tiếng nhiệt tình tiếp đón lai khách đến từ tứ phương; bên dược điếm, tiếng giã thuốc vang lên không dứt; còn bên lò rèn, tiểu nhị không ngừng bày ra các loại dao kéo sắc bén cho khách nhân xem; thuyền bè tấp nập qua lại trên con sông bắt ngang qua thành, từ tám phía, các loại thuyền hàng chen chúc lướt tới, khiến cả dòng sông vốn đã nhỏ hẹp nay lại chật như nêm côi.
Trên đường người đến người đi, rộn ràng nhốn nháo, tiếng cười nói vang vọng khắp phố, kiệu phu nâng thanh liêm tiểu kiệu thét to bảo người đi nhường đường; người thì gánh hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-hoa-thinh-khai/198470/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.