Trong phòng đọc sách có mấy sinh viên ngồi rải rác, yên tĩnh lạ thường, chỉ nghe được loáng thoáng tiếng lật sách và tiếng ấn chuột bàn phím. Ngoại trừ những tiếng động này ra, không còn tiếng gì khác.
Phó Chỉ Thực đi thẳng tới vị trí gần cửa sổ, đó là vị trí anh đã tìm từ trước, trên bàn có đặt laptop của anh, bản nhẹ mỏng 13 inch, lại có màu hồng là màu yêu thích của đám con gái.
Sơ Tiện bất ngờ nhớ ra màu này còn một tên khác --- hồng cơ bắp.
Cô không khỏi tự hỏi mình Phó Chỉ Thực là đàn ông cơ bắp à?
Đương nhiên không phải.
Màn hình lộ ra ánh sáng trắng, dừng lại trên giao diện WPS, trên đó chi chít chuỗi dài chữ viết.
Bên cạnh laptop còn có để một chiếc bình giữ nhiệt màu đen, nắp cốc đóng hờ.
"Phạm vi học viện cho chọn đề tài rất rộng, luận văn của nghiên cứu sinh các em không yêu cầu cao như nghiên cứu sinh tiến sĩ, qua được là được rồi. Em chọn cái em có thể điều khiển được ấy." Người đàn ông tự kéo ghế ra ngồi xuống, lưng thẳng tắp dựa vào sau ghế một cách thoải mái, tư thế lười biếng lại thả lỏng.
Anh khẽ ngước mắt, lại thấy cô gái vẫn đang thật thà quy củ đứng bên cạnh, lúc này trầm giọng đáp: "Đứng làm gì? Tự tìm chỗ ngồi xuống đi."
"À... vâng." Cô gái Sơ Tiện vội vàng kéo ghế đối diện ngồi xuống, tháo chiếc túi vải trên vai và chiếc ô đi mưa xuống.
"Em rất sợ tôi?" Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-chi-chi-trung/2888138/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.