Trên đời này, có rất nhiều loại bệnh, bệnh nào cũng có sức ảnh hưởng quan trọng đối với cuộc sống của con người. Chính vì thế, những người mang bệnh trong người thường khiến cho người ta khổ não, rầu rĩ không thôi. Cuộc đời mà, mấy ai tránh thoát ra được khỏi trò chơi định mệnh? Trời cao đã sắp đặt, cho dù có xảy ra bất kể là chuyện gì cũng chỉ biết than thở trách móc trời cao mà thôi. Sự xuất hiện của một loại bệnh, ta cần phải dựa theo căn cứ và triệu chứng của nó, như vậy mới có thể chắc chắn được. Ung thư thì chết, mất trí thì hay quên, vậy còn điên thì thế nào? Có phải chính là cái không được bình thường hay không? Vấn đề này, bệnh tâm thần luôn khiến cho người ta đau đầu.
Ở cái trại viện tâm thần ấy có hai người đàn ông, một người chủ động thừa nhận về nhận thức rằng mình thực sự bị điên, còn một người lại một mực khẳng định mình rất bình thường! Nói nhảm, những lời nói của kẻ điên thực rất không đáng tin một chú nào! Tin lời của kẻ điên, khác nào chính mình cũng bị điên? Ở trong trại tâm thần này, ngoài các y tá bác sĩ ra, tất cả đều chỉ còn lại là những kẻ đầu óc không bình thường, điên điên dại dại!