Nương theo mùa đông dần đến, oắt con trong bụng Nam Nhược cứ cà cựa không thôi, sẵn sàng chui ra khỏi bụng mẹ.
Một tuần trước lâm bồn, Thẩm Ý Đông đã thủ trước một phòng bệnh VIP.
Công ty không đi, cả ngày ở nhà.
Hôm đó sau khi nói câu kia với Tấn Vị Vị, cô bảo Thẩm Ý Đông về nhà dọn dẹp hai căn phòng, một cái là cho Nam Thượng Thiện, một cái là cho Tấn Vị Vị.
Lúc Thẩm Ý Đông có việc cần đi công tác, Nam Thượng Thiện và Tấn Vị Vị sẽ thay phiên nhau tới chăm sóc cô.
Suốt một tuần này, Nam Thượng Thiện và Tấn Vị Vị đều qua đây, trực tiếp ở lại.
Giữa tháng mười năm nay Nam Thượng Thiện sẽ nghỉ hưu, không cần đứng lớp nữa nên có nhiều thời gian tới chăm sóc Nam Nhược hơn.
Gần như Tấn Vị Vị cũng từ chối đi làm hai tuần, nói muốn ở bên lúc chị sinh em bé.
Nam Nhược bị bọn họ chọc cho dở khóc dở cười, nhưng không nói gì mà nghe theo bọn họ.
Buổi tối đêm Giáng sinh, Tấn Vị Vị đi tới trung tâm thương mại mua một cây thông noel cao lớn mang về đặt trong phòng khách, còn treo rất nhiều đồ lên trên đó nữa.
Số nhiều trong đó chính là quà giành cho cháu trai chưa ra đời.
Nam Thượng Thiện làm xong cơm tối, tạp dề vẫn còn đeo trên người, đi ra, nhìn thấy trong phòng khách bày một cây thông cao chừng một người, khóe môi cong cong.
“Tay nghề thủ công của Vị Vị thật sự tốt, biết làm mấy thứ này.”
Tấn Vị Vị quay đầu lại, “Dượng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phoi-sung/747251/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.