3.
Một ngày sau đám cưới, Phó Yến Từ đi công tác.
3 tháng sau anh mới quay lại.
Thành thật mà nói, trong lòng tôi hơi vui mừng, dù sao sống chung với anh cũng rất mệt mỏi.
Tôi cũng không vội tìm việc làm.
Trước đây tôi luôn ở cạnh Giang Chấp làm thư ký cho anh, nhưng hôm nay ầm ĩ thế này, tôi sẽ không quay lại nữa.
Ngược lại Giang Chấp gọi điện liên tục, tôi không bắt máy thế là lại nhắn tin.
Nói chung, trong 5 năm chúng tôi ở bên nhau, anh ta cũng không gọi cho tôi nhiều lần như những ngày qua.
Tôi bực mình nên đổi số điện thoại di động, xoá tài khoản mạng xã hội, Giang Chấp hoàn toàn không tìm thấy tôi.
Đợi đến khi tôi tỉnh lại mới từ từ nhận ra người chồng kết hôn chớp nhoáng đã đi được một tháng lại không gọi một cú điện thoại nào.
Mà tôi dường như cũng quên đi dáng hình anh.
Tôi mắc chứng mù mặt nhẹ.
Tôi mới gặp anh ấy một lần kể từ khi kết hôn và không nhớ nổi khuôn mặt anh ấy, tôi chỉ biết mơ hồ rằng anh ấy có khuôn mặt đẹp trai.
Tôi không nghĩ nữa, nhìn khuôn mặt Phó Yến Từ gần mình ngay trong gang tấc, gật đầu: “Hơi hơi.”
“Lỗi của anh, đêm nay sẽ để em nhìn rõ.”
“???”
Phó Yến Từ giới thiệu tôi với người trong phòng bao.
Đều là bạn chơi thân của anh, có mấy người chơi từ bé.
Tôi yêu Giang Chấp năm năm nhưng anh ta chưa bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-tinh/3315443/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.