Lâm Chi Hạ muốn ngồi dậy cũng muốn Phó Hàn Xuyên đem trứng rung tắt đi, trong đầu nghĩ đồng thời hai viêc, trong lúc nhất thời lại không biết nên nói việc nào trước.
Ngược lại là Phó Hàn Xuyên, một đôi con ngươi đen nhánh lóe lên, đồng thời bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve má cô, một tay kia vuốt ve mông của cô, đem mông thịt mượt mà bị quần jean bao lấy niết ở trong tay, thậm chí anh còn có thể cảm nhận được tần suất chấn động của trứng rung.
"A...a..."
Lâm Chi Hạ nhịn không được rên rỉ ra tiếng, muốn che miệng lại cũng không kịp nữa rồi, thanh âm nức nở như mèo con quẩn quanh trong chiếc xe trống rỗng.
Bụng nhỏ của cô run rẩy co rút dữ dội, da thịt tuy không trần trụi tiếp xúc với Phó Hàn Xuyên nhưng lại bất giác nóng rát lên.
"Không được..." Cô cắn chặt môi, nhỏ giọng kháng nghị.
"Em biết anh không muốn nghe mấy từ này mà."
Giọng nói trầm thấp của Phó Hàn Xuyên rơi xuống, bất luận là lời nói hay lực đạo nơi bàn tay cũng đều không cho người khác cự tuyệt.
Ngón tay anh vuốt ve, bàn tay lại chậm rãi đi vào lưng quần jean của Lâm Chi Hạ, sờ xuống theo đường cong phập phồng quyến rũ của cô, đụng phải quần lót cũng không dừng lại, vẫn luôn hướng về ngọn nguồn của chấn động mà tiến về phía trước, đó cũng chính là vị trí của tiểu huyệt.
Bị Phó Hàn Xuyên đụng vào một cái, thân thể Lâm Chi Hạ tức khắc mềm nhũn, ngay cả một chút cự tuyệt cũng đều nói không nên lời.
Theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-tien-sinh-va-pho-phu-nhan/1032920/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.