Edit: Dờ
Thu Thu nhạy bén như một con thú nhỏ, cậu đẩy Tần Sấm rồi ghé vào kính xe nhìn ra ngoài, đúng lúc thấy Lý Thuận lén lút chạy đi.
Tần Sấm đang chìm đắm trong say mê, bị Thu Thu bất ngờ đẩy một cái thì nằm ngửa ra giường, anh sờ sờ sau gáy, "Tiếng gì vậy?" Nói xong cũng bò ra ghế lái nhìn thử.
Hai người dựa vào kính xe nhìn ra, không phát hiện cái gì lạ thường. Thu Thu muốn nói cho Tần Sấm rằng cậu thấy Lý Thuận lấm lét chạy đi nhưng không biết nói thế nào để anh hiểu. Trong lúc cậu còn đang rối rắm, có mấy người mặc đồ rách nát cầm theo gậy gộc từ xa đi về phía này.
Không biết đã xảy ra chuyện gì, thấy đám kia hùng hổ đi tới, Tần Sấm khóa cửa xe lại không cho Thu Thu đi xuống.
Đám người kia càng đến gần thì hai người dần phát hiện ra bọn họ đi về phía xe của Tần Sấm, nhìn cách ăn mặc và ngôn ngữ thì hẳn là dân địa phương.
Đám người đó cầm gậy gộc đập lên kính xe, thậm chí còn tìm cách mở cửa xe ra.
Tuy cửa xe đóng chặt nhưng Thu Thu vẫn loáng thoáng nghe được bọn họ nói cái gì mà trộm đồ, đền tiền.
Tần Sấm không rõ tình huống nên càng muốn giữ Thu Thu ở trong xe không cho cậu lộn xộn. Thu Thu gấp đến độ toát mồ hôi, cổ tay bị Tần Sấm nắm chặt.
Quá quan tâm sẽ bị loạn, Tần Sấm quên mất Thu Thu là người Lào, nhưng cho dù có nhớ rõ thì anh cũng không dám để cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-phuong-thi-tinh/1322125/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.