Hàn Bảo Lâm hoàn toàn không ý thức được hành động này có thể mang hoạ sát thân, vẫn cự nhiên cười cợt. Nheo mắt nhìn làn khói cũng đã tràn ngập phòng, cảm thấy đã đủ hắn định tiến lại gần chạm vào khuôn mặt của Công chúa Đường Giai Tuệ.
Phản xạ đầu tiên của Đường Giai Tuệ là né tránh, mặc dù bị trói chặt nhưng nàng vẫn cố gắng vùng vẫy hai tay sau lưng.
Sợi dây trói chặt đến nỗi khiến làn da mềm mỏng của nàng bị rớm máu.
Không quan tâm nhiều đến vậy, Đường Giai Tuệ không muốn bàn tay dơ bẩn đó chạm đến người nàng.
Hướng ánh mắt căm ghét rực lửa đến phía Hàn Bảo Lâm, nếu ánh mắt có thể gϊếŧ người hẳn Hàn Bảo Lâm đã không thể sống được nữa.
Bàn tay thô ráp của Hàn Bảo Lâm chỉ còn cách khuôn mặt xinh đẹp của Công chúa Đường Giai Tuệ khoảng một tấc.
Trong lòng Công chúa Đường Giai Tuệ chỉ vừa gọi tới tên một người [Lam Vũ!]
[Rầm!]
Cánh cửa phòng bị đá mạnh bật tung đập mạnh vào hai bên tạo nên tiếng động lớn, Hàn Lam Vũ bước vào khuôn mặt đổ ướt đầm đìa mồ hôi ngập tràn phẫn nộ khi nhìn thấy Đường Giai Tuệ ngồi trên giường, phía bên cạnh là Hàn Bảo Lâm.
Đi phía sau là Tiểu Thanh "Công tử!"
Hàn Bảo Lâm có chút hốt hoảng khi nhìn thấy Hàn Lam Vũ bước vào, nét mặt này là nét mặt muốn lấy mạng hắn "Người..người đâu? Người đâu cả rồi, tại sao không cản hắn lại".
Hắn hét lớn gọi gia nhân trong phủ đến!
"Sẽ chẳng có ai đến cứu ngươi hôm nay đâu!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-ma-hoa-nhi-cua-nhi-cong-chua/466924/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.