Hắn ta. . . . . Sao có thể có nốt ruồi đỏ này? 
Tướng gia sợ ngây người, một chưởng mạnh mẽ như sét đánh mặt đất dừng lạitrước mặt Chu Phú, trong mắt cũng bất tri bất giác nổi lên hơi nước. 
Hai tay run rẩy bắt lấy cánh tay Chu Phú, thật lâu không kềm chế được. 
"Bách hợp. . . . . nốt ruồi ở khuỷu tay. . . . . bách hợp. . . . . nốt ruồi ở khuỷu tay. . . . ." hai mắt tướng gia lấp lánh nước mắt, không ngừnglặp lại tên hai món này. 
Chu Phú không rõ chân tướng, cũng chỉ rất bị động đứng ở nơi đó nhìn ông lão, rốt cuộc ông ấy cảm động vì cái gì chứ? 
800 tinh binh và Hiên Viên thiết kỵ do Ngọc Khanh dẫn đầu ở trước phủ côngchúa đều đờ ra tại chỗ, rõ ràng mới vừa rồi sấm rung chớp giật, bàn taycủa Thừa Tướng gia sắp vỗ vào phò mã, nhưng sao hiện nay lại dừng lạiđây? 
Trước đây dù là lúc tiên đế còn tại, mỗi khi không cùng ýkiến với đại thần nào trong triều đình thì Thừa Tướng gia đều nói ra tay liền ra tay, ra tiên đế lệnh cưỡng chế Thừa Tướng dừng tay, Thừa Tướngcũng sẽ mắt điếc tai ngơ, đánh trước rồi hẵng nói, sau đó vì vấn đề mặtmũi của tiên đế, nhiều lắm là đến nhà đại thần người ta nói lời xin lỗi, viết giấy cam đoa, rồi thì thế nào đây? Ông ấy cũng đã đánh người như ý muốn rồi mà? 
Phò mã làm cái gì, mà có thể ngăn cản động tác củathừa tướng gia nóng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-ma-gian-manh/2856477/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.