Liễu thiên khổ sở nói, “Diệp đại ca, trên đời cũng chỉ có một ngươi, căn bản không có khả năng biến mất. Ngươi không cần thương tâm. Ngươi nghĩ gì, có thể nói cho ta biết. Ta nhất định sẽ giúp ngươi.”
“Vì sao ca ca lại nói, thích một Diệp Khai khác?”
“Cái gì?”
Diệp Khai lấy tay che mặt, thật lâu sau mới nói, “Ca ca nói, hắn muốn ta biến thành Diệp Khai võ công cao cường, làm người tiêu sái kia.”
Liễu Thiên hít một hơi thật sâu, nghiêm túc nói, “Diệp đại ca, ngươi chính là Diệp Khai võ công cao cường, làm người tiêu sái. Nếu võ công ngươi không cao, sao có thể dùng khinh công mang theo ta bay tới tận đây? Nếu ngươi làm người không tiêu sái, sao có thể bị trọng thương giữa đại trận như vậy nhưng vẫn không cúi mình, chỉ hỏi Phó đại ca đâu, còn muốn Phó đại ca đừng khóc?”
Hắn cầm tay Diệp Khai, không để Diệp Khai tiếp tục che mắt, nhìn thẳng vào Diệp Khai nói tiếp, “Đối diện cái chết mới có thể nhìn ra một người có tiêu sái hay không. Nhà ta vài đời đều làm đại phu, đã gặp qua rất nhiều người bị thương, thậm chí có không ít hào khách đã lăn lộn trên giang hồ vài chục năm, nhưng bọn họ không một ai có được một phần mười tiêu sái của ngươi. Còn có mấy người ngày thường đều chê người khác không kiên cường, nhưng đến khi chính mình bị thương thì lại kêu gào đủ kiểu.”
Diệp Khai chần chờ hỏi, “Ta thật sự…….tiêu sái sao?”
Liễu Thiên đáp, “Thật sự, thật sự.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-diep-kim-tich-ha-tich/3253953/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.