"Từ ca, mau dừng xe dừng xe, đi tiệm thuốc trước!"
Phó Âm Sênh mắt thấy xe sắp quẹo vào khu biệt thự nhà mình, khuôn mặt tinh xảo bởi vì khẩn trương mà đỏ lên, lướt qua ghế phụ, kéo áo của Từ Phi Nguyên.
Dọa Từ Phi Nguyên nhảy dựng, quay đầu lại nhìn: "Đi tiệm thuốc làm cái gì?"
Phó Âm Sênh giả bộ mạnh mẽ trấn định, ngữ điệu nói chuyện ẩn ẩn mang theo âm rung nhỏ nhẹ: "Mua thuốc tranh thai!"
Từ Phi Nguyên nghe xong, khóe môi không nhịn được mà giật giật, không biết nói gì: "..."
Làm gì mà khẩn trương thành như vậy, cũng đâu phải lần đầu tiên mua cái này.
Trong bóng đêm, xe bảo mẫu vội vàng dừng lại trước tiệm thuốc tây hai tư giờ.
Buổi tối mười một giờ, xung quanh tiệm thuốc không có một bóng người nào, Phó Âm Sanh mang khẩu trang, mũ, trang bị đầy đủ tự mình đi mua.
Cô không yên tâm về Từ ca.
Vạn nhất mua sai thì làm sao?
Tuy rằng cô không nhớ rõ Mục Bá Bá tối hôm qua làm bao nhiêu lần, nhưng là, hôm nay cô tra Baidu, làm đến nỗi đi bộ đều khó khăn như vậy, làm ít nhất cũng hai ba lần.
Vậy nên khả năng mang thai rất là lớn.
Cô vẫn là tiểu tiên nữ mười tám tuổi, cô còn trẻ như vậy làm sao có thể vì nam nhân mà sinh con được.
Cho nên, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Thấy khuôn mặt nhỏ của cô căng chặt, thái độ thập phần kiên quyết, Từ Phi Nguyên không có biện pháp, chỉ có thể mặc cô, xác nhận cô bao bịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-am-sanh-cua-muc-hoai/1068690/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.