Hôm sau, mặt trời lên cao, ánh nắng chói chang từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào.
Cảm giác ngủ một giấc không mộng mị Phó Âm Sênh, thời điểm mở mắt ra, cô nằm đó hoảng hốt một hồi lâu.
Toàn thân đều tê nhức, đặc biệt là cẳng chân cùng vòng eo giống như bị bẻ gãy, tựa như gập bụng nhiều lần.
Nghĩ vậy, theo bản năng nhìn về phía gối đầu, phát hiện có dấu vết đã ngủ qua.
Cô sửng sốt, nhớ tới cái gì.
Ngón tay cuộn tròn, chầm chậm xốc lên chăn mỏng, phát hiện trên người mình cư nhiên đang mặc sơ mi của nam nhân!
Cái áo sơ mi này, ngày hôm qua cô rõ ràng nhìn thấy Mục Hoài đã mặc.
Tối hôm qua, tối hôm qua..
Đôi môi Phó Âm Sênh đôi hơi hơi bạnh ra, cuối cùng biểu tình thành kính cởi bỏ hai cái nút áo ra, sau đó, cả người như chết lặng, khuôn mặt trắng nõn ửng đỏ một mảnh.
Cô cô cô cô.. cô bị..
Cô bị Mục Bá Bá đè rồi?
Phó Âm Sênh tuyệt vọng nằm liệt ở trên giường, sống không còn gì luyến tiếc nhìn trang hoàng giản lược lại không mất sự xa hoa trên trần nhà, muốn nhớ lại sự tình tối hôm qua.
Cô rốt cuộc là như thế nào cùng Mục Bá Bá lăn giường.
Không nghĩ tới, đầy đầu óc cư nhiên đều là..
Mông của nam nhân kia thật cong!
A a a.
Phó Âm Sênh kéo chăn qua đắp lên người, đem khuôn mặt nhỏ đỏ rực chôn sâu vào chăn, muốn kêu ra tiếng phát tiết một chút, lại sợ thanh âm quá lớn, gây chú ý tới Mục Hoài.
Đột nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-am-sanh-cua-muc-hoai/1068689/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.