Phiêu Miểu 7 – Quyển Thần Đô 
Tác giả: Bạch Cơ Quán 
Dịch: Quá khứ chậm rãi 
Hồi 3: Mang Sơn Đằng 
Chương 20: Chuyện Cũ 
Mặt trời gay gắt chiếu sáng, bóng cây mùa hạ rợp mát. 
Chợ Nam, Phiêu Miểu Các. 
Chiều hôm ấy, Phiêu Miểu Các vẫn vắng khách. 
Bạch Cơ và Nguyên Diệu không có việc gì làm nên ngồi sóng vai dưới mái hiên, vừa uống trà Ngọc Lộ để giải nhiệt, vừa ngắm mây trôi lững lờ trên bầu trời. 
Giữa trời xanh ngắt, những đám mây trắng lơ lửng với đủ hình dạng khác nhau, biến đổi theo làn gió. Có lúc trông như những ngọn núi tuyết xa xôi chồng chất, khi khác lại như từng lớp sóng bạc cuộn trào. 
Nước trong hồ sen bảy báu như một tấm thủy tinh trong suốt phản chiếu bầu trời xanh và mây trắng, cùng với những ảo ảnh của thế gian. Hôm nay tâm trạng của hồ sen rất bình lặng và xa xăm, tất cả các bông sen đều có màu xanh thẳm, hoa sen xanh lay động theo làn gió mùa hè trên mặt nước, uyển chuyển và duyên dáng. 
Một con mèo đen ngồi bên cạnh giếng cổ, xung quanh nó là một vài cái bát đá lớn nhỏ, và trên mặt đất có một đống gừng, đậu khấu, thảo quả, tiêu và các loại gia vị khác được bày bừa bộn. Nó đang thử nghiệm pha trộn các loại gia vị khác nhau để tạo ra những loại nước sốt với hương vị khác biệt. 
Một con linh cẩu, không, đúng hơn là con Tất Xá Già, đang ngồi bên cạnh giếng, nó đang dùng nước giếng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-mieu-7-quyen-than-do/3703265/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.