Phiêu Miểu 2 - Quyển mặt quỷ 
Tác giả: Bạch Cơ Quán 
Dịch: Quá khứ chậm rãi 
Hồi thứ nhất: Ngọc Diện Ly Miêu 
Chương 9: Tha thứ 
Một cơn gió thổi qua, cỏ thu vàng óng nhấp nhô như sóng. 
Mèo Ngọc Diện nằm trong vũng máu, nhìn Tô Lượng đang khóc thương, đôi mắt xanh biếc tràn ra máu: "Ta sống hơn một nghìn năm, đã từng gặp rất nhiều người, nhưng chưa bao giờ gặp ai kỳ lạ như ngươi. Họ đều rất tham lam, rất ích kỷ, rất tàn nhẫn, rất ác độc. Quá tin tưởng con người, yêu thích con người, kết cục luôn là rất đau lòng." Trước mắt mèo Ngọc Diện hiện lên từng cảnh quá khứ đau thương, màu máu lan rộng. 
Bão tuyết phong núi, trời băng đất tuyết, người thợ săn vì không thể săn bắn mà đói khát, con mèo của hắn mỗi ngày vất vả đi trong gió tuyết, cắn chết hươu nai sâu trong núi tuyết, kéo về nhà cho người thợ săn ăn. Mùa đông năm ấy lạnh giá và kéo dài, con mèo mang về càng ngày càng ít con mồi, nó nhường mồi cho người thợ săn ăn, chỉ ăn một ít rễ cây, vỏ cây. Nó tin rằng, mùa xuân sẽ sớm đến, nó và người thợ săn có thể chịu đựng đến lúc xuân về hoa nở. Nhưng mùa đông dường như không bao giờ kết thúc, bão tuyết cứ tiếp tục. Khi con mèo không thể tìm thấy thức ăn, người thợ săn dựng một cái nồi, hắn ta bắt con mèo, muốn nấu nó thành nồi súp để chống đói. Trong đôi mắt đỏ ngầu của hắn ta lấp lánh sự đói khát, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-mieu-2-quyen-mat-quy/3703130/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.