Phiêu Miểu – Cầm đèn
Tác giả: Bạch Cơ Quán
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Phần 6: Cá mang đèn
Chương 4: Dạ Hồ
Bạch Cơ, Nguyên Diệu ngồi trên xe ngựa của Vi Ngạn rời khỏi thành Trường An, đến gần Chùa Từ Ân. Vi Ngạn đuổi xe ngựa về trước. Ba người mượn xẻng từ nhà nông gần đó, tới một khu rừng hoang vắng, tìm một chỗ trống và bắt đầu đào đất.
Vi Ngạn và Nguyên Diệu mồ hôi nhễ nhại đào đất, Bạch Cơ ngồi dưới gốc cây lớn, nhàn nhã ăn trái cây dại vừa hái.
Vi Ngạn nói: "Mệt chết mất. Bạch Cơ, ta và Hiên Chi đã đào nửa canh giờ rồi, ngươi đừng chỉ đứng nhìn, cũng nên qua giúp một tay."
Bạch Cơ không chịu, cười nói: "Vi công tử nói đùa rồi. Ta là nữ nhi yếu đuối, vai không thể gánh, tay không thể xách, sao có thể đào đất?"
Vi Ngạn giận dữ nói: "Hiên Chi là người đọc sách, tay không có sức, chẳng phải hắn cũng đang đào sao?"
Nguyên Diệu tức giận nói: "Đan Dương là công tử nhà giàu, từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, chưa từng làm việc nặng, chẳng phải hắn cũng đang đào sao?"
Bạch Cơ che mắt nhìn về phía mặt trời lặn, chuyển đề tài: "À, tới giờ ăn tối rồi. Ta đi tìm chút đồ ăn, tiện thể tìm thêm người giúp."
Bạch Cơ uyển chuyển rời đi, chẳng bao lâu sau nàng quay lại. nàng mang theo hơn mười người Phù Tang mặc bộ đồ Thú, đi guốc gỗ, có người mang xẻng, rổ, dây thừng, có người mang hộp đồ ăn, bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-mieu-1-quyen-cam-den/3703204/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.