Phiêu Miểu – Cầm đèn 
Tác giả: Bạch Cơ Quán 
Dịch: Quá khứ chậm rãi 
Phần 6: Cá mang đèn 
Chương 41: Đương Quy 
Ngày hôm sau, việc buôn bán khá tốt, có hai lượt khách đến mua hương liệu. Bạch Cơ ở sảnh lớn tiếp khách, Nguyên Diệu ở sân sau cắt đèn lồng, Ly Nô đi mua rau. Nguyên Diệu cắt đèn lồng đến mắt mỏi tay mềm, tranh thủ lúc Bạch Cơ và Ly Nô không có mặt, đã chợp mắt một chút. 
"Haha, Hiên Chi đang lười biếng à!" Giọng của Vi Ngạn vang lên từ phía sau, làm Nguyên Diệu giật mình. 
Nguyên Diệu phân bua: "Ta không lười biếng. Chỉ là mặt trời quá ấm áp, không biết sao mà mắt lại nhắm thôi." 
Vi Ngạn mở quạt, cười ngâm rằng: "Tháng ba trời sao buồn, nắng xuân ấm muốn ngủ." 
Nguyên Diệu tiếp lời: "Đan Dương từ trên trời giáng xuống, làm ta sợ vỡ mật." 
Hai người nhìn nhau cười, rồi cùng cười lớn. 
Bạch Cơ khẽ đi đến, phất quạt nói: "Thơ hay thơ hay, đúng là một bài thơ lười biếng. Vi công tử, hôm nay Phiêu Miểu các rất bận, không cho mượn Hiên Chi Được." 
Vi Ngạn cười ngồi bên cạnh Nguyên Diệu, nói: "Không sao, ta sẽ ở Phiêu Miểu các trò chuyện với Hiên Chi." 
Bạch Cơ nói: "Dù sao ngồi cũng là ngồi, công tử giúp cắt vài chiếc đèn lồng nhé." 
Vi Ngạn nói: "Ta giỏi cắt giấy nhất đó. Nhưng ta khát rồi, muốn uống trà." 
Bạch Cơ đi pha ba chén trà Vi Ngạn, mang lên. 
Vi Ngạn đặt quạt xuống, uống một ngụm trà, rồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-mieu-1-quyen-cam-den/3703203/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.