Có một thứ cảm giác gọi là hoang đường, có một thứ tâm trạnggọi là uất ức. Hai thứ tâm tình này cùng đồng thời xuất hiện trong chớp mắt khiếnmạch suy tư của tôi cứ giật đùng đùng, nhảy tung tăng.
Thượng đế ơi, hãy ban cho con một con dao thái rau, để con kếtthúc cái đêm đen đủi này đi.
Nhìn người bịt mặt đối diện đang cầm dao, tôi chỉ muốn tựsát ngay lập tức.
Tại sao không có ai nói với tôi… ở đây có đạo tặc hái hoa!
Bắt đầu kể lại câu chuyện:
Vốn cả ngày mệt mỏi rã rời nên vừa đặt lưng xuống giường,tôi liền nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Đúng lúc đang mê mẩn được hẹn hò cùnganh chàng đẹp trai trong mộng, đột nhiên cảm thấy có luồng gió lạnh thổi vào,tôi chợt tỉnh giấc thì liền phát hiện một người bịt mặt đang chăm chú nhìnmình.
Người bịt mặt kia thấy tôi đột nhiên mở mắt trừng trừng thìvô cùng hoảng hốt vội né sang một bên.
Hắn nói một câu khiến người ta phải cười nghiêng ngả.
“Nằm mơ xong chưa?”
Nói xong câu đó, tên hái hoa tặc như đã thoát khỏi cơn đảkích và định thần trở lại. Hắn cố gằn giọng uy hiếp: “Không được mở miệng! Nếukhông ta giết!”.
… Mấy câu này đúng là quen quá, trên ti vi đều diễn như thếmà.
Trước mắt tôi chợt lóe lên một vệt sáng, khi lưỡi dao sắc lẹmquét qua và ghè lên cổ, tôi mới nhận ra, mình … gặp vận đen rồi.
Đó là dao thật, xoẹt một nhát là tôi sẽ lên chầu Thượng đế.
Tục ngữ có câu: Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt. Tôi run lẩybẩy khẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/54177/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.