Thuyền dập dìu trên sông, uống rượu cùng tri kỷ.
Thật là thích quá, những cành liễu rủ bóng bên sông, mảnhtrăng đằng xa như treo lại trên bầu trời đêm. Đầu thuyền có giăng một chiếc đènlồng đỏ, mũi thuyền còn có một chén mỹ tửu và một chiếc đàn cầm bên cạnh. Trêncây đàn khắc in những họa tiết tao nhã. Tuy không thể gảy nên một khúc ca triâm tri kỷ nhưng vẫn có thể đánh một khúc nhạc lương duyên kỳ ngộ.
Khẽ liếc mắt về phía bờ sông, nhất loạt đều là đèn đỏ, liễuxanh, khiến tôi mơ hồ không thể nhìn rõ biển người mênh mông trước mặt.
Buông cây đao trong tay xuống, lặng lẽ chờ đợi, đêm nay sẽcó một bằng hữu trên giang hồ đến đây nâng chén rượu nồng cùng ngắm trăng sángvới tôi.
Đúng vậy, hắn chính là một người bạn bình thường.
Tôi không cần lo lắng, hoàn toàn không cần lo lắng.
Khốn nạn thân tôi! Tôi không lo lắng làm sao được. GiangHoài Liễu, người sắp đến là Giang Hoài Liễu đấy. Không được, không được, tôi sợlắm.
Khắp nơi ánh đèn lập lòe, gió lạnh thổi đến từng đợt, phỏngchừng bản thân chẳng thể bay nổi tới bờ, một trăm phần trăm là rơi xuống nước.Không biết bao nhiêu lần tôi đen đủi rồi, lúc này thực sự thấy hơi sợ nước.
Vừa quay đầu liền phát hiện, trên con thuyền bên cạnh có babóng đen… đang ngồi, vẻ mặt nhàn nhã thư thái cùng nhau uống rượu, thậm chí cóngười còn quay đầu lại, mỉm cười về phía tôi.
Cười, cười, cười cái con khỉ? Dù các người có dùng khăn bịtmặt màu đen, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873459/quyen-4-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.