Tôi nói rồi mà, trời tạo nghiệt thì còn có thể chống, chứ tựtạo nghiệt thì làm sao chống nổi.
Cuộc đời tôi tội nghiệt lớn nhất chính là nhẹ dạ tin theođám tiểu tử này.
Tôi phát hiện ra rằng, đối tượng yêu đương của mình thực rahoàn toàn không đứng đắn chút nào.
“Nàng cần phải lên đường với trang phục lỗng lẫy.”
“Một mình tôi đi?”
“Tất nhiên là một mình nàng rồi, nếu nàng không đi một mìnhtới chỗ hẹn, nhất định Giang Hoài Liễu sẽ tức giận.”
“Chết tiệt, các huynh muốn chết phải không! Để một mình tôiđi, vạn nhất hắn nam nữ đều chén, tôi lại không gọi được các huynh, làm sao màtrở về được.”
Thực ra tôi không hoàn toàn tức giận vì họ để tôi đi mộtmình.
Mà còn vì tôi luôn cảm thấy, hiện tại đám người này đang muốnlấy tôi ra làm trò vui, cố tình khiến tôi phải lo lắng.
Tôi đã ở bên họ thời gian dài như thế, từng khúc từng khúcruột của họ như thế nào tôi còn không biết sao.
Chỉnh lại y phục trên người, tôi ra điều kiện cuối cùng:“Nói cho tôi biết, các huynh đang muốn làm gì, nếu không tôi đến chỗ của GiangHoài Liễu, sống chết cũng không trở về”.
Âu Dương Thiếu Nhân cuối cùng cũng phải thỏa hiệp, nói vớitôi: “Thôi được, ta nói, ta nói. Thực ra chúng ta không định cho nàng đến cuộchẹn, một mình nàng đi quá nguy hiểm, nhưng nếu chúng ta đi cùng, Giang Hoài Liễunhất định sẽ phát hỏa. Cho nên chúng ta quyết định, nàng hẹn gặp hắn ở một chỗkhác. Chúng ta sẽ chờ sẵn, hỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873458/quyen-4-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.