Sắc trời dần sáng rõ, khi bước ra khỏi trạch viện, tôi quayđầu nhìn lại một lần.
Trong viện không còn bầu không khí như vừa rồi nữa, ảo giácbắt đầu tan biến, chỉ còn lại dáng vẻ trơ trọi của tòa trạch viện này mà thôi.
“Thượng Quan Tình, tại sao nàng giết hắn”, không nhịn thêmđược nữa, cuối cùng Âu Dương Thiếu Nhân cũng dè dặt hỏi.
Tôi mỉm cười: “Thiếp chỉ là mong hắn có thể tương ngộ cùngngười hắn yêu mà thôi”.
Thời gian năm năm thật là quá dài, cho dù tình yêu không câunệ điều này điều khác. Giang hồ rối ren này chẳng thể biết trước được sẽ mang lạicho người ta những thứ gì.
Mặc vũ y sắc đỏ của Hồ Tiên, tôi chôn cất Vô Ngôn ở bênngoài tòa viện.
Nghe nói vì cái chết của hắn, người anh em song sinh kia sẽsống lại sau năm ngày nữa.
Trợn tròn mắt, tôi thực sự không hiểu, chuyện này là thếnào?
Linh hồn chuyển thân ư?
Tôi nghe được từ thuộc hạ trung thành nhất của Vô Ngôn nói,trở thành người của chưởng môn Quỷ môn, ngoại trừ chết, nếu không sẽ vĩnh viễnkhông cách nào thoát khỏi sự khống chế của Quỷ môn.
Chỉ cần kẻ nào có tư tưởng phản bội Quỷ môn, chưởng môn sẽthi triển ảo thuật, đêm nào cũng sẽ đưa ngũ quỷ đến thăm kẻ đó.
Vô Ngôn vì cái chết của Thượng Quan Tình, đã sẵn sàng trở vềđịa phủ. Khi còn trên thế gian, những đêm bị ngũ quỷ quấy nhiễu đến phát điên,hắn đã sớm muốn được giải thoát.
Dù nói thế nào, cái chết đối với Vô Ngôn mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873454/quyen-4-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.