Sự thực đã được chứng minh, thủ đoạn này quả là quá cũ rồi.
Tôi ngã bổ nhào xuống trên nền đất, bọn thủ hạ canh cửa đúngthật là lũ ngốc không biết thương hoa tiếc ngọc, mặt vẫn lạnh tanh như tiền thếkia.
Đám người chết tiệt này đúng thực sự chỉ là những tên gác cửa,xem ra tôi phải khiến cho cái cửa này vỡ tan, để bọn chúng tha hồ đứng mà giữ.
Phương án này không khả thi, tôi đành tiến hành phương ánkhác.
Loạng choạng bò dậy, tôi vội vàng chạy đến trước mặt mấy têngác cửa, “bịch” một tiếng quỳ xuống.
Trong lòng thầm tự an ủi mình: dưới gối đều là kim chuyên[1],đây là đang quỳ trên kim chuyên, quỳ trên kim chuyên đấy.
[1] Kim chuyên là loại gạch cao cấp được dùng để lát trên đấtcho những bộ phận kiến trúc quan trọng, gạch này khi gõ vào sẽ phát ra âm thanhgiống như kim loại.
“Đại ca, ngài mau cứu tôi với, cứu tôi với”, tôi nức nở nói.
Đám thủ hạ coi cửa vẻ tức giận nói: “Cút đi, cút đi, đâykhông phải là trạm cứu dân. Tránh sang một bên”.
Tôi trợn mắt, nếu chỗ của ngươi là trại tị nạn, chắc chắn takhông thèm đến.
“Đại ca à, khó khăn lắm tôi mới trốn được ra ngoài, đã mấyngày nay chưa được ăn uống gì rồi. Tôi có thể làm rất nhiều việc cho các ngài,vừa nhìn thấy lão gia ở đây rất có lòng hảo tâm, ngài nhất định sẽ giữ kẻ đángthương này phải không”, tôi tiếp tục diễn trò, khẩn cầu ai oán.
“Ngươi có biết chủ nhân ở đây là nhân vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873430/quyen-4-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.