Ngày thứ ba, chúng tôi cuối cùng cũng ra khỏi khu rừng. Mànsương giăng khắp chốn cũng đang dần tan biến.
Lúc này, khắp người tôi trên dưới đều là vết thương.
Kỳ thực, cây quạt trong tay tôi có kỳ dược giải được bách độcchữa được bách thương, chỉ là để hoàn thành kế hoạch, trước khi rời khỏi khu rừngnày, tôi tuyệt đối không thể sử dụng.
Tôi nhìn màn sương đang dần tan biến, lau mồ hôi túa đầytrên mặt, khóe miệng không ngăn được khẽ mỉm cười.
Sáng sớm sương tan, là lúc chân tướng lộ rõ giữa trời.
Bồ câu đưa thư đã gửi thông tin đi từ ba ngày trước, bí mậtthông báo với minh chủ võ lâm rằng Triều Lưu ác hành, mời ông ta đưa nguyên lãochính phái giang hồ, mời thêm cả bát phủ tuần án cùng đến đây xem trò hay.
Tôi tin, hôm nay chính là thời gian cuối cùng còn lại giữatôi và Triều Lưu.
Tôi cố vùng vẫy thoát khỏi lòng Triều Lưu thì liền ngã xuốngđất. Ngước mắt lên nhìn hắn, tôi trông thấy một nụ cười nhàn nhạt, giống như rượuhoa quế nồng đậm chẳng thể tiêu tan, làm say lòng người.
“Non xanh trước mặt, nước biếc sau lưng, điền viên một mẫu,phòng ốc một gian, ánh mặt trời hòa cùng tiếng côn trùng, trăng sáng chiếu trùntiếng ếch kêu, ta có lẽ cũng chẳng phải người đó, nhưng đời này, chỉ cần ngươinói một câu quay đầu, ta sẽ có thể cùng ngươi thực hiện tất cả. Ngươi, có thể đồngý quay lại được không?”, tôi chăm chú nhìn vào mắt hắn.
Có lẽ tôi đang mong chờ điều gì đó, có lẽ tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873422/quyen-3-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.