Phiền phức à, quả nhiên là phiền phức mà. Thiện Thủy đến tìmtôi, điều đó chứng tỏ chúng tôi đã đến lúc lật bài.
Dáng vẻ đáng yêu trong sáng cuối cùng đã lộ mặt thật, thiếunữ thuần khiết cũng khôi phục lại bản tính ác nữ của mình. Phát triển như thế mớilà chuẩn chứ.
“Nhất Nguyệt, ngươi ra ngoài trước, ta muốn ở lại với ThiệnThủy một lát.”
Ngồi dậy, chỉnh trang lại y phục, ánh mắt tôi bất giác đụngphải Thiện Thủy đang ngồi trên bệ cửa sổ. Giữa ánh nhìn đó, Thiện Thủy thoángnghiêng đầu, một nửa khuôn mặt khuất bóng cùng với nửa khuôn mặt đang đón luồngsáng tạo nên một ảo ảnh thần kỳ. Hai chân hắn khẽ lắc lư, vốn là một cách thểhiện sự đáng yêu dễ thương, nhưng theo tôi thấy, mỗi lần hắn đung đưa chân nhưthế thì không hề thoải mái, cơ hồ lần sau lại nặng nề hơn lần trước.
Đan xen giữa sáng và tối đã tạo nên một Thiện Thủy như thế.
Vừa giả bộ đáng yêu lại vừa trầm tư suy nghĩ, khoảnh khắc ấy,Thiện Thủy đang nghĩ gì?
Âu Dương Thiếu Nhân đứng thẳng dậy, nhưng vẫn chưa rời đi.
Tôi ngước mắt, sắc mặt lạnh lùng chất vấn: “Thế nào? Ngươi địnhchống lệnh hả?”.
Âu Dương Thiếu Nhân chắp tay hành lễ, ngập ngừng lui ra.
“Chưởng môn, tiểu nhân ở ngay bên ngoài, nếu có chuyện, chỉcần gọi một tiếng, tiểu nhân lập tức có mặt.”
“Nhiều lời, còn không mau lui ra”, tôi nói giọng giận dữ.
Thiếu Nhân, hãy tin tưởng tôi, lần này, xin huynh hãy tin tưởngtôi. Bản thân tôi đã lựa chọn con đường này, tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873405/quyen-3-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.