Hãy cho tôi một khẩu súng liên thanh, tôi muốn xuyên không vềthời Dân quốc để kháng Nhật.
Hãy cho tôi một con tàu vũ trụ, tôi muốn ngồi trên đó đếnsao Hỏa tìm người ngoài hành tinh.
Tôi muốn đàm đạo với trùm tổ chức khủng bố về hòa bình thếgiới.
Tôi muốn tham dự hôn lễ của người phụ nữ xấu nhất hành tinhvới ca sĩ mà tôi thần tượng nhất.
Tóm lại, Thượng đế ơi, hãy đến đưa tôi đi, hãy để tôi rời khỏinơi này.
“Tiểu thư, người nên mặc bộ y phục này đi. Nếu không Tả Thânvương lại trách tội chúng tiểu nhân.”
Bộ y phục đặt trước mặt tôi lúc này nhìn sao mà nguy hiểmnhư bom vậy. Nực cười, bộ trang phục đẹp như thế lúc bình thường lại cần mặc đếnsao?
“Rốt cuộc muốn đưa tôi đi đâu?”, tôi cảnh giác hỏi.
“Nô tỳ không biết.”
Trong lòng xuất hiện một dự cảm, dự cảm rất không lành. Kể từkhoảnh khắc tôi oai phong lẫm liệt bị cướp đi nụ hôn đầu, Giang Tả sau khi đẩycửa ra khỏi phòng, thì trong lòng tôi luôn tồn tại dự cảm này.
Mưa núi quét đến đánh sập lầu hả?
Mấy ngày này hoàng cung rất loạn. Cái vị phi tử gì gì đó dườngnhư vì đắc tội với Giang Tả nên bị Hoàng đế thờ ơ lạnh nhạt. Huynh muội Mộ Dungthì tuyệt nhiên không thấy xuất hiện nữa. Nhưng đám nô tỳ thái giám lại bận bậnrộn rộn chuẩn bị cho buổi tuyển lựa phi tần.
Tại sao phải tuyển lựa phi tần?
Đương nhiên là tạo điều kiện cho người đó có cơ hội biểu diễntài năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873342/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.