Nhuyễn Hồng Các vốn là một tòa tiểu lâu độc lập, nghe nói vốn là hương khuê* của đầu bài hoa khôi Vạn Hoa Lâu – Tích Liễu cô nương. Tích Liễu cô nương được xưng tụng là kinh thành đệ nhất kỹ, nhãn quang cùng giá trị của nàng, tất cả đều thuộc hàng nhất lưu, nếu không phải đương đại hào kiệt thì không bao giờ có thể tiến vào cửa.
*hương khuê: nơi ở của tiểu thư khuê các ~
Tuy vậy, giá trị dù cho có cao, cũng không cao bằng danh Vương gia. Trước mặt “An quốc vương gia” Chu Thất, nàng ôn thuận như một con mèo nhỏ.
Lúc ta tiến vào Nhuyễn Hồng Các, Chu Thất đang ngồi bên bàn tiệc uống rượu. Tích Liễu cô nương quả thật xinh đẹp động lòng người, phong tư mị nhân nhu nhược vô cốt đang dựa sát vào bên cạnh hắn, vừa châm rượu vừa gắp thức ăn. Chỗ ngồi phía còn lại của hắn, là một người nam nhân hoàn toàn xa lạ.
Thấy ta tiến vào, mạn bất kinh tâm như Chu Thất tức thì mở to mắt, hỏi: “Ngươi thế nào lại ra đây?”
“Gia, tổng quản bào ta đưa đồ vật đến cho ngươi.” Ta lấy ra vật kia, để trước mặt Chu Thất.
Chu Thất tiếp nhận, một bên mở ra, một bên hỏi tiếp: “Tiểu Hoàng đâu? Vốn người ta sai đi là gã mà?”
Tiểu Hoàng vốn là tên của tiểu tư kia, ta không biết nên trả lời thế nào: “Hắn ngất xỉu rồi.”
“A?” Chu Thất ngẩng đầu nhìn ta, đột nhiên trong mắt lóe ra quang mang sắc bén. “Trên mặt ngươi tại sao lại có dấu tay?”
“Trên đường xung đột với người khác.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-bac-phu-tinh/201501/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.