Phiên ngoại của Đàm Đài Tẫn: Duyên kiếp vạn năm – P4
Sau một lúc bất ngờ xen lẫn ngạc nhiên. Cả hai nhìn chằm chắm vào hắn. Lúc đó, Tiểu Mật suy nghĩ thì ra hắn chính là tiểu yêu trong vảy hộ tâm này. Lại có thể nhận nó là chủ nhân. Nó thấy nó lớn vậy, hơn 500 tuổi, tiểu yêu này lại mới thành hình, chắc tuổi nhỏ hơn đi. Từ xưa đến nay nó cũng muốn có đệ tử. Mẹ nó thường bảo rằng: Con người là thần, hay yêu, hay ma, hay bất cứ là gì đi nữa, đều xuất phát điểm công bằng không ai là nhỏ hơn ai. Cũng không ai có quyền ức hiếp ai. Chỉ cần yêu quái mà là người tốt cũng được quyền hưởng sự đối đãi công bằng.
Tiểu Mật nhìn tới, nhìn lui vào hắn. Cảm thấy hắn là người tốt. Lại không hiểu sao, Tiểu Mật ngay khi nhìn thấy hắn lần đầu lại vô cùng thiện cảm và thích hắn. Nàng rất muốn bảo vệ hắn, giúp đỡ hắn.
Nên nàng bảo với hắn: Ta không cần người làm. Ta thấy ngươi yếu ớt, lại khá nhỏ tuổi đi. Mà ta lớn như vậy, lại chưa hề có nhận một đệ tử chân truyền nào. Nên từ nay về sau, ta sẽ nhận ngươi là đệ tử. Ta sẽ bảo hộ ngươi, dạy võ cho ngươi, cũng sẽ dạy ngươi linh lực để trở thành một người mạnh nhất. Hihihhi. Ngươi đừng gọi ta chủ nhân nữa, hãy gọi ta là sư phụ.
Nàng hỏi hắn: Ngươi tên là gì? Để ta gọi ngươi cho dễ.
Hắn ngơ ngác nhìn Tiểu Mật, rồi Oh lên. Vậy là tiểu chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-ngoai-cua-dam-dai-tan-duyen-kiep-van-nam/2765571/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.