Phiên ngoại của Đàm Đài Tẫn: Duyên kiếp vạn năm – P5
Tại một nơi xa ở Diệp Phủ. Lê Tô Tô đang ngồi tại góc lầu ở Tàng Kinh Các – ngay cạnh cửa sổ - nơi đây khi xưa Đàm Đài Tẫn đã ngồi chép kinh, học vẽ bùa. Nàng nhớ đến hình dáng Đàm Đài Tẫn chăm chỉ học vẽ bùa, mà biết rằng sẽ chẳng có hiệu quả. Nhưng hắn vẫn kiên trì ngồi vẽ, lại còn đánh thức nàng vì nàng trót ngủ quên. Nàng giờ ngồi ngay chỗ hắn đã ngồi, từ đó nàng nhìn ngắm ra bầu trời xanh. Nàng tự nghĩ, chắc lúc đó hắn cô đơn lắm. Không ai nói chuyện bầu bạn cùng hắn, cũng chẳng ai hiểu hắn. Hắn chỉ có thể nói chuyện bầu bạn cùng những con chim, con chuột mà đặc biệt là Quạ đen. Đối với mọi người, quạ đen là sự xui xẻo. Còn đối với Đàm Đài Tẫn, quạ đen lại là bạn bè của hắn.
Nhưng lúc đó hắn làm gì có tơ tình, nên làm gì biết cái gì là cô đơn. Hắn chỉ sống theo đúng bản năng, những gì thế nhân cho hắn. Họ cho hắn sự sỉ vả hắn nhận, họ cho hắn sự đói khổ bất công hắn nhận. Hắn cũng chẳng có trách móc gì. Cũng không có ham muốn vinh hoa phú quí. Hắn chỉ mong có được chút lực lượng để tự bảo vệ bản thân an toàn trước mọi sự mà thôi. Thậm chí hắn từng nói “ hắn không cách nào thoát được Diệp phủ, thì địa vị, phụ thân hắn có chết hay gì cũng đâu liên quan hắn”. Nếu không vì hoàng đế nước Thịnh ám sát ép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-ngoai-cua-dam-dai-tan-duyen-kiep-van-nam/2765570/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.