Nàng nói xong, như chợt nhớ ra quay hỏi Tiểu Mật.
Lê Tô Tô: Vậy Tiểu Bạch đệ tử con nhận là ai vậy, tiểu yêu phương nào.
Diệp Thanh Vũ lo sợ Tiểu Mật sẽ nói lộ ra sơ hở nên nói. Ah đó là tiểu yêu cây mà Tiểu Mật thấy nên nhận trên đường đi. Để điều dưỡng linh lực cho Y nên đưa Y vào vảy hộ tâm.
Lê Tô Tô nhìn qua thấy Tiểu Mật gật đầu cũng không nói hay hỏi gì thêm. Vì nàng cũng đang ở trong nỗi nhớ Đàm Đài Tẫn khi gặp lại lão hổ.
Lê Tô Tô: Vậy ah, vậy con nhớ dạy cho Y cẩn thận. Giúp đỡ Y nâng cao linh lực hoàn thiện hơn. Nếu con cần giúp đỡ gì cứ nói với mẹ. Giờ linh lực Y yếu vậy cứ để Y trong vảy hộ tâm mà dưỡng thần. Thôi đệ đệ và các con về nghỉ ngơi đi. Đi đường xa vậy chắc mệt lắm.
Xong nàng quay qua nói với lão hổ. Lão hổ cũng về nghỉ ngơi đi. Ta sẽ nói Tiểu Mật chuẩn bị phòng cho ngươi.
Lão hổ: Không cần đâu. Ta không muốn ở một mình. Ta quen ở với Tiểu Bạch rồi. Ta sẽ lại vào đó ngủ. Nói xong lão cũng biến vào trong vảy.
Lê Tô Tô thấy lão nói vậy chỉ cười chứ không nói gì.
Diệp Thanh Vũ nhìn tỷ mình thở dài. Mong sao mọi việc đều yên ổn. Đệ chỉ mong tỷ có chút hy vọng để sống thôi. Đệ sẽ đi tìm xem làm sao để chữa cho sợi tơ tình này tốt hơn. Rồi đệ sẽ cho tỷ biết.
Tối đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-ngoai-cua-dam-dai-tan-duyen-kiep-van-nam/2765512/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.