Mặc dù Tu Di nói về tình trạng của Phong Bạch với vẻ rất thoải mái nhưng Phong Thiệu lại không dám khinh thường, y lập tức đưa Phong Bạch đang hôn mê bất tỉnh về Côn Luân. Một Kiếm tu Nguyên Anh kỳ lại có thể bị thương nặng đến vậy, đây vốn là điều rất khó để giải thích cho Thái Dần. Cũng may y đã báo cáo lại toàn bộ tình trạng của bản thân cho sư tôn biết từ trước, vốn là để chuẩn bị cho thân thể mới sau khi đoạt xá.
Lúc này đúng là có thể nói thật, nhưng vừa nói cũng khiến Thái Dần biết y đã đoạt xá thất bại.
“Nếu hiện giờ Từ Giác đã là trụ trì của Bồ Đề tự thì việc con muốn vào hoa cảnh Phân Đà Lợi cũng không phải không thể. Con đừng lo lắng.” Mặc dù trấn an Phong Thiệu nhưng sắc mặt của Thái Dần lại chẳng hề thoải mái khiến những lời nói trấn an này trở nên cực kỳ miễn cưỡng.
Phong Thiệu không muốn để sư tôn mình phải lo lắng, vì thế cũng không nhiều lời mà chỉ nói: “Mong sư tôn trông nom Minh Tịnh giúp con. Có lẽ hắn đã bị tổn thương đến gốc rễ, e là phải cẩn thận điều dưỡng một thời gian dài... ”
Thái Dần vung tay một cách thiếu kiên nhẫn, ông nói: “Không kể tới việc hắn có thân thể thánh thú, dù chỉ là một con súc sinh bình thường thì cũng thuộc loại da dày thịt béo. Con cứ để nó ở chỗ của ta, không chết được đâu mà lo. Con quan tâm đến thân thể của mình trước đi, đừng để xảy ra chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-nao-cua-thieu-nien-phan-dien/937189/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.