Hoàng thị ở Từ Ký Châu, sau khi tộc trưởng tu vi Kim Đan đời trước ngã xuống, gia tộc này đã gần trăm năm không có người Kết Đan.
Tộc trưởng hiện giờ là Hoàng Minh Nguyệt chỉ mới tu vi Giả Đan kì.
Bà ta ở Trúc Cơ đã hơn trăm năm nên cũng không còn quá nhiều hy vọng với việc có thể Kết Đan trước thọ hạn hai trăm năm nữa.
Tu chân thế gia không có đại giả tu vi cao thì đương nhiên sẽ dần dần suy sụp, hiện tại Hoàng thị đang bị vây trong tình trạng này.
Sứ giả Côn Luân đến quả thực chính là cứu tinh trong mắt Hoàng thị.
Nếu trong tộc có một, hai đứa trẻ lọt vào mắt xanh của tông môn lớn nhất Cửu Châu – Côn Luân tông, thì không những có danh sư và công pháp của Côn Luân, chỉ riêng động thiên tiên cảnh cùng với linh khí dồi dào của Côn Luân đã đủ để bọn họ tu hành làm chơi ăn thật, tiền đồ vô lượng.
Tộc nhân có nhiều triển vọng, cho dù không thể rời khỏi Côn Luân nhưng vẫn sẽ là một chỗ dựa vững chắc cho gia tộc sau này.
Có tài nguyên chảy vào, hoàn cảnh đang dần sa sút cũng có thể từ từ phục hưng.
Hoàng Minh Nguyệt ôm tâm tư này nên đương nhiên sẽ cố gắng tiếp đãi đoàn người Phong Thiệu chu đáo.
Dù là vì thân phận hay là vì tu vi của đối phương, dáng vẻ của bà đều vô cùng điệu thấp.
Lúc này, bà ta mặc một thân pháp bào màu gừng, tóc búi loa đơn giản, trang sức quý giá trên người cũng không nhiều.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-nao-cua-thieu-nien-phan-dien/241564/chuong-5.html