Mục Phỉ bóp chặt yết hầu Vưu Nhiên, chỉ cần cô dùng lực một chút, đối phương liền sẽ giống như chim nhỏ yếu ớt bị nghiền nát sinh mệnh.
Lòng bàn tay cô chà xát trên miệng vết thương trên cổ nàng, con ngươi cô có chút phẫn nộ chăm chú nhìn tiểu chó săn tùy ý chính mình làm, cố ý dùng đầu ngón tay đâm vào bên cạnh miệng vết thương của đối phương.
Lúc này mới nhìn ra biểu tình Vưu Nhiên khẽ nhíu mày nhịn đau, chẳng qua đối phương vẫn là vẻ mặt quật cường.
"Là cái gì làm ngươi cảm thấy có thể cùng ta hỏi chuyện như vậy, Vưu Nhiên."
Lúc này cô nói như vậy, bình thường, cái tiểu súc sinh nhất định sẽ nói "Vưu Nhiên biết sai rồi", cũng hoặc là "Vưu Nhiên không dám" lời nói ngoan ngoãn linh tinh cho qua, nói như vậy, Mục Phỉ cô chính mình cũng định đe dọa đối phương một chút, ngẫm lại còn không ổn, bỏ qua cho Vưu Nhiên thôi.
Chẳng qua, lúc này đây, nữ tử trước mắt này bị mình gắt gao bóp chặt miệng vết thương chỉ kêu lên một tiếng, mặt bị thổi một làn khói thuốc lam đều không hề có phản ứng, ánh mắt cứ sáng quắc như vậy nhìn cô chăm chú.
Kiên định bất di, không chút sợ hãi nào.
Phảng phất đáp án của câu hỏi lúc nảy đối với nàng vô cùng quan trọng.
Vưu Nhiên chỉ là lẳng lặng nhìn chăm chú cô như vậy, không nói, trong không khí lâm vào một trận trầm mặc ngắn ngủi.
Mục Phỉ không vui cau mày, giờ phút này cô phi thường bài xích Vưu Nhiên lộ ra đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-tren-moi-nang/1217361/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.