– Em không muốn mang thai con của anh đến vậy sao?
Giọng nói của Chu Đức Tấn vang lên bên tai, Lương Tú Trân vội vàng giấu vỉ thuốc đang cầm trên tay. Cô quay người lại đối diện với hắn, cười gượng.
– Anh… anh đang nói gì vậy? Em không hiểu! Mang thai là sao?
– Vỉ thuốc em đang uống là thuốc gì?
– Là… là thuốc… thuốc!
– Thuốc tránh thai đúng không?
Lương Tú Trân cứng họng không nói thêm được lời nào. Cô cúi gằm mặt xuống không dám nhìn thẳng vào mắt hắn. Tay nắm chặt vỉ thuốc sau lưng giấu giếm không dám để lộ ra bên ngoài.
Chu Đức Tấn nở một nụ cười chua chát. Hắn hít một hơi thật sâu, gương mặt không biểu lộ tức giận hay trách móc. Đối với Lương Tú Trân, Chu Đức Tấn lại càng dịu dàng mềm mỏng.
– Không cần diễn nữa đâu, anh biết mọi chuyện từ lâu rồi. Em không hề bị mất trí nhớ phải không?
Lương Tú Trân vẫn chọn cách im lặng để đáp lại câu hỏi từ Chu Đức Tấn. Hắn lặng lẽ đưa tay về phía trước lấy vỉ thuốc tránh thai từ tay Lương Tú Trân rồi hỏi.
– Em đã uống nó chưa?
Lương Tú Trân lắc đầu thay cho câu trả lời. Lúc cô định uống viên thuốc tránh thai đó thì bị Chu Đức Tấn phát hiện đến phi tang chứng cứ còn chẳng kịp nói gì tới việc uống.
Chu Đức Tấn tiến đến chỗ bàn trong phòng rót lấy một ly nước, tách viên thuốc từ trong vỉ đưa cho Lương Tú Trân.
– Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-tan-vo/2553562/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.