Ra khỏi cửa Vương Mỹ Lâm hí hửng cầm vòng trở về phòng ngủ của mình. Bên trong chồng bà ta cùng con gái đang ngồi xem điện thoại.
Con gái Ngôn San San thấy bà ta cười như được mùa liền dò hỏi.
"Mẹ có gì mà cười vui thế?"
"Có gì đâu, đứa con dâu ngốc kia vừa đưa cho mẹ vòng vàng của nó thôi."
Vừa nghe đến vàng Ngôn San San cùng cha cô ta hai mắt sáng lên. Ngôn Tống Bình không tin được lớn tiếng hỏi.
"Bà nói cái gì, cho mình vàng á!"
Vương Mỹ Lâm đưa tay ra hiệu im lặng.
"Suỵt nói nhỏ thôi không nó nghe thấy hết bây giờ."
Ngôn San San chạy lại gần ôm lấy đống vàng trên tay, cô ta nhìn mẹ mình hỏi lại.
"Chị ta thực sự cho mẹ hả."
"Chứ còn gì, con nhỏ ngốc nghếch đó mới nói vài ba câu khổ sở đã lột hết vàng đưa cho mẹ rồi."
Vương Mỹ Lâm nói xong còn cầm vàng ngắm nghía, Ngôn San San bĩu môi bắt đầu đòi hỏi.
"Thế khi nào con có phòng riêng đây mẹ, chả nhẽ cứ bắt con ngủ với bố mẹ hoài à! Không chịu đâu!!"
Con gái lại bắt đầu nhõng nhẽo đòi hỏi, Vương Mỹ Lâm bực mình nhéo vào tay cô ta quát.
"Bình tĩnh đi, mày phải diễn khổ sở vào thì mới khiến cho chị dâu mày thương cảm mà mua nhà cho chúng ta hiểu chưa."
Ngôn San San trong lòng bất mãn nhưng cô ta biết mẹ mình nói đúng, chỉ đành nằm xuống giường xếp của mình đắp chăn ngủ.
Phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-lop-mat-na/2872617/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.