Từ bên này có thể trèo qua phòng bên cạnh, tôi có nên thử nhìn trộm người đàn ông kia không? Hành động chẳng hay ho gì nhưng tay chân tôi đã tự di chuyển rồi.
Từ cửa kính nhìn vào là hình ảnh ông ta đang cầm cái quần lót của nữ để thủ ***, trên tivi còn đang phát đoạn clip Liễu Thi tắm.
Đậu má, chọc mù mắt tôi đi.
A A A, hư hết mắt rồi.
Tôi hoảng loạn trèo lại bên phòng Liễu Thi, tay chân đều run rẩy ngồi thụp xuống. Cảm giác buồn nôn lại dâng trào, tôi mượn tạm phòng vệ sinh vậy.
Gương mặt tôi phản chiếu qua gương đã nhợt nhạt lắm rồi, Dục Phong còn nhạt hơn tôi, giọng điệu của hắn vô cùng sốt ruột.
“Tôi đưa cô đến bệnh viện.”
Tôi điên cuồng lắc đầu, hắn chần chừ hỏi.
“Có phải tên An Tử kia đã làm gì rồi không?”
Hắn lại nghĩ bậy bạ cái gì vậy? Tôi muốn giải thích lấy lại trong sạch cho An Tử ngay lập tức, vừa mở miệng là nôn. Mất một khoảng thời gian mới rời được phòng vệ sinh.
Tôi ngồi ở góc nhà nghĩ về nhân sinh, Dục Phong lo lắng đến không thể ngồi yên.
“Vì cái thai đó cô mới chọn An Tử đúng không?”
Tôi lắc đầu, có thể mở miệng rồi.
“Vừa nãy tôi ra ban công trèo qua nhà tên lúc nãy, kết quả…”
Thật muốn đánh chết mình, tôi bải bịt miệng chạy vào phòng vệ sinh. Nôn đến ra nước mắt, có lẽ trên núi đã kìm nén rất lâu hiện tại đều xả ra hết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-em-la-anh/2681483/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.