“Có thể rất nguy hiểm, để cháu vào một mình thì hơn.”
Hơi tự đắc nhưng mà tôi sợ bác ấy bị thương. Tôi có thể bảo vệ tốt mình và mục tiêu của nhiệm vụ, còn người khác thì không chắc.
Bác tài xế dừng lại trước một công xưởng bị bỏ hoang, bọn họ làm việc còn có người canh bên ngoài. Xem ra tôi phải tìm một con đường khác để đột nhập vào.
Cái này thì là nghề của tôi rồi, có thể không giỏi tìm chứng cứ, còn mấy chuyện này nằm trong khả năng.
Du Nam là mục tiêu tôi cần bảo vệ, phi vụ này không đồng.
Lao trèo một lúc tôi đã xâm nhập vào bên trong, tranh thủ từng giây tìm kiếm bóng dáng của mấy người buôn nội tạng.
Tìm ra được cũng là lúc con dao thô sắc bén được nhấc lên.
Ánh mắt hoảng loạn của Du Nam, cậu nhóc sợ hãi đến mức rơi nước mắt trong tuyệt vọng.
May quá, may quá, trái tim tôi đang nhảy loạn, lần này tôi có thể cứu mạng đứa trẻ ấy.
Lao đến chỗ bọn chúng mà không cần do dự, có chút ngu.
Bản thân tay không tất sắt, bọn họ còn đang cầm dụng cụ ngạc nhiên nhìn tôi.
Lúc nãy kích động quá mà bỏ qua vài chi tiết. Tổng cộng năm tên, bên ngoài còn có hai tên.
Ổn mà.
Không ổn chút nào, tôi bị chém trúng rồi.
Cái áo tôi mặc vướng víu quá, nhất quyết cởi nó ra quấn vào tay đỡ được chút sát thương do vật sắc bén gây nên.
Trên sàn đấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-em-la-anh/2681481/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.