An Tử thật sự lấy cuốn sổ nhỏ ghi ghi chép chép gì đó, làm tôi cười không khép được miệng. Chuyện chẳng vui với người bình thường, chỉ là tôi lọt vào cái lưới tình yêu khó mà bình thường.
Rồi nụ cười của tôi chợt tắt, gương mặt cứng đờ. Cái hình vẻ kia là gì ấy nhỉ sao mà giống thế, có nên hỏi hay không?
Tự dưng thấy khó xử, bầu không khí vẫn tốt vì cái hình vừa phớt qua mà phá hỏng, cân đo đong đếm tôi cảm thấy không cần thiết.
Tôi nén lại thứ cảm xúc vừa lướt qua, hỏi.
“Anh ghi gì thế? Có chính xác không vậy?”
“Thật ra anh cố ý để em thấy cái hình vừa rồi.”
An Tử không phải cừu, là sói. Giây phút này tôi nhận thức được rồi, đáng lý phải nhận ra từ cái lúc anh ấy phát hiện ra tôi gián tiếp gây ra cái chết của số 4 mới phải.
Tôi vẫn giữ dáng vẻ bình thản, lời nói ra cố kìm cho đối phương không phát hiện sự run rẩy.
“Đã trôi qua lâu rồi.”
Sợ nhất là An Tử và boss có can hệ với nhau, viễn cảnh anh ấy đưa lão vào tù thì thật khủng bố. Tuyệt đối đừng gắn hai chữ người nhà vào nữa, đã loạn lắm rồi.
“Người đó họ An tên Vũ, là chú của anh.”
“Thôi, im miệng được rồi. Anh làm tôi cảm thấy khó xử đấy.”
Vết cắn người kia để lại còn chưa lành, tôi biết rồi. Boss cố ý làm như vậy để cho An Tử biết, lão thật ra biết tất cả rồi, giả vờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-em-la-anh/2681440/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.