Anh ấy mở to mắt kinh ngạc nhìn đến chỗ vết thương trên vai, chân tiến lên vài bước. Cuối cùng nắm chặt hai bắp tay của tôi, nghiến răng hỏi.
“Đây là do tên chó nào làm?”
“Chú của anh.”
Cái ôm khiến tôi nghẹt thở, giọng nói run rẩy của đối phương đè xuống mức thấp nhất.
“Đã làm gì em rồi, có phải ***** *** em không?”
“Có chê tôi bẩn không?”
An Tử cựa quậy một chút, nức nở nói.
“Không bẩn, anh sẽ đi giết chết chú ta.”
Mấy lời này thốt ra từ miệng anh ấy thật là sai trái, biết luật vẫn phạm so với người bình thường nặng lắm. Đến lúc nói rõ rồi, còn đùa giỡn có khi phải vào tù thăm anh ấy thật.
Tôi cười nhẹ một cái, anh ấy khóc làm tôi muốn cười, khốn nạn ghê.
“Không có làm gì hết, boss ngứa răng nên cắn một cái thôi. Cùng lắm là cái ôm an ủi nhau ấy mà, hình như chú anh đã biết tôi thay thế Ngưỡng Mi.”
Đối phương vẫn còn thút thít như đứa con nít, tôi lại tiếp tục.
“Sau này anh ôm một người con gái khác tôi vẫn chấp nhận, sẽ không hiểu lầm gì cả.”
“Em không ghen, không yêu anh.”
Nào có chuyện đó chứ, ghen thì để ở trong lòng mà thôi. Anh ấy dường như tiếp nhận chuyện tôi ôm một người con trai khác mà không phải anh ấy, không có đổ lỗi cho tôi, anh ấy kìm nén để không tức giận, mấy thứ đó tôi đều nhìn ra hết.
Một người tốt như vậy, tôi có chút ngại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-em-la-anh/2681437/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.