Tôi nhịn xuống cơn thịnh nộ, vừa cười vừa nói.
“Ngưỡng Gia có tôi không có bọn họ.”
“Vậy thì hứa với ta một chuyện.”
“Được.”
Người thứ ba xuất hiện, ngày hôm đó lão phu nhân lập di chúc phân chia tài sản trước mặt tôi. Bà ấy chẳng chút do dự đem một một nửa bất động sản và khoản tiền tiết kiệm cho tôi, nắm bảy mươi phần trăm số cổ phần của tập đoàn Ngưỡng Thị.
Những thứ còn lại được chia đều lần lượt là Ngưỡng Uyên, Ngưỡng Linh Vĩ, Trấn Yên Yên cuối cùng là Ngưỡng Mi.
Tôi của hiện tại như kẻ phản diện ép một bà lão phải lập di chúc. Sau khi giao phó cho luật sư bà ấy mới nói điều kiện của mình ra.
“Chừa cho gia đình Ngưỡng Anh Đạt con đường sống, từ nay Ngưỡng Hương Đào không còn liên quan, ta mặc sống chết của Ngưỡng Khải. Con nói mỗi năm bọn họ có thể về dùng cơm hay không?”
Cái này bà ấy chỉ mới là hỏi, mới chỉ là hỏi mà thôi. Con người tôi không nhỏ mọn đến một lần tụ họp cũng không cho, tôi biết bà ấy tuổi già sức yếu, gặp mặt con cái là thứ tất yếu.
“Chỉ cần bọn họ an phận.”
“Vậy thì chuyện sắp nói ta cần con thực hiện được, Ngưỡng Gia có lỗi với Ngưỡng Mi, từ nhỏ đã cướp đi đứa em gái ngoan ngoãn của nó, con hứa với ta khuyên nhủ nó đừng đâm đầu vào chỗ chết.”
Tôi lại phát hiện ra một thứ, thật ra nó biết tất cả, biết từ khi bắt đầu chúng tôi có mối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-em-la-anh/2681428/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.