An Tử quay trở lại lập tức đến giường bệnh của tôi, áp bàn tay lành lặn lên đầu nhẹ nhàng hôn xuống trán rồi nói.
“Ngưỡng Mi dùng mạng sống của mình để uy hiết Dục Phong, cách yêu của hai người bọn họ rất lãng phí thời gian.”
Nghĩ lại lời An Tử nói cũng đúng, Ngưỡng Mi yêu sớm như vậy nhưng đến hiện tại chẳng đến đâu. Dục Phong thấy hai chúng tôi dính chặt lấy nhau nên yêu cầu đổi phòng bệnh, tôi biết kẻ ác độc nào yêu cầu sắp xếp ba chúng tôi chung một phòng rồi.
Sói thì vẫn là sói!
Tôi chợt nhớ đến vài điều nên đã hỏi.
“Anh không phải nói là đến triệt phá sàn đấu phi pháp sao?”
“Cái đó… Thật xin lỗi. Anh được giao nhiệm vụ đứng ở phía sau màn hình để chỉ huy mọi người, Thượng Tướng sẽ giám sát anh, nhưng Thượng Tướng không chịu ngồi một chỗ, anh nghe thấy em mất tích cũng đứng ngồi không yên, nên để phần đó cho người khác rồi.”
Phần đó cho người khác hẳn là Dục Phong, đến khi Lý Mạnh bị bắt thì hắn cũng xuất hiện. Vậy thì tôi nghĩ sai rồi, từ khi lão phu nhân vào nam hắn cũng theo vào. Trong khoảng thời gian tôi bị bắt mấy tên đồng bọn của Lý Mạnh đã đem bom cài vào thành phố với số lượng không phải nhỏ.
Tin tức được công bố có mười lăm người thiệt mạng, toàn bộ là lính đánh thuê. Trước khi vụ nổ xảy ra tất cả đã bỏ mạng, còn đang trong quá trình điều tra. Ngưỡng Minh Kỵ, An Tử kể cả tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-em-la-anh/2681375/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.