🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tư Hạ không cần lo lắng quá nhiều, bởi sau khi thi xong cô được nghỉ hết ngày mai mới đi học lại nên cũng rất thoải mái. Giờ trưa đã đến, cô háo hức khóa balo rồi mang lên vai, định nghe nốt bài nhạc yêu thích rồi sẽ đến nhà ăn cùng Bách Triết, vì anh cũng đang đọc lại một ít tài liệu khi họp lúc nãy.

-Tư Hạ, cậu đi ăn cùng bọn tôi không?

Tư Hạ nghe thấy người gọi mình cũng ngước mặt lên nhìn, đồng thời Bách Triết cũng hiếu kì ngẩng đầu nhìn về cùng một hướng với cô. Điền Niên vui vẻ mỉm cười đứng trước bàn làm việc của anh cất giọng hỏi cô, sau lưng cũng có ba cậu bạn đứng chờ đợi.

Tư Hạ bất giác nở nụ cười đến tít cả mắt, nhưng lại bị bàn tay của anh vịn chặt vào đùi. Bách Triết có chút khó chịu, cô là bạn gái của anh mà lại đi ăn trưa cùng bốn người con trai mới quen như vậy có chấp nhận được không chứ?

Đôi mắt người con gái trước mặt bỗng chốc liền quay lại nhìn anh, sự hồn nhiên và ngây thơ lại khiến cho tâm trí của người đàn ông kia sắp không vững nữa rồi.

-Em đi ăn một chút rồi về ngay mà, sáng em chỉ mới ăn ngũ cốc nên giờ đói lã người rồi. Anh có muốn ăn gì không? Em mua mang về cho anh.

Bách Triết không phải người thiếu lí trí. Anh nới lỏng dần rồi cũng buông tay ra khỏi đùi cô. Mặc dù rất không muốn cô gái của mình đi cùng với người khác, nhưng anh không nỡ để cô đói bụng. Sau khi đi họp về công việc của anh rất nhiều, vì thế cũng không thể đi cùng cô được.

-Em mua gì cho anh cũng được.

Tư Hạ cười tươi với anh một cái, cô nhìn thấy trên nét mặt anh vẫn có chút không hài lòng, chiếc balo mang trên vai cô liền đặt xuống ghế, anh sẽ là người giữ nó giúp cô đi ăn vậy.

Cô cùng bốn người họ bước ra khỏi văn phòng. Tư Hạ đã đến đây một lần nên cũng biết cantin vì thế đã xung phong dẫn mọi người đến đó. Đức Huy rất vui tính, suốt chặng đường đến đó cậu ấy không ngừng nài nỉ cô sau khi trở về văn phòng sẽ coi tình duyên cho cậu ấy.

Tư Hạ ngồi cạnh Điền Niên, Đức Huy và Minh Quân, Quang Tuấn ngồi đối diện trên một dãy bàn dài của cantin.

Điền Niên xung phong bao cả bàn bữa trưa nhưng cô từ chối nên anh chỉ trả tiền cơm cho ba người còn lại.

Tư Hạ gọi một suất cơm bò xào đậu que cùng cang bí nấu với tôm. Cô múc từng muỗng cơm to cho vào miệng đến phồng cả má, dạo gần đây cô chỉ ăn mãi món mì gói sắp chẳng nhận ra mùi vị món khác được nữa rồi. Cơm suất ở cantin rất rẻ, thậm chí chỉ bằng một nửa tiền mua đồ ăn ở cantin trường của cô nữa.

Đám con trai bọn họ ăn cũng rất ngon miệng, ai cũng phải luyện tập ở những nơi khác nhau, đương nhiên cơm của họ không bằng chất lượng ở đây rồi. Sau khi ăn xong cô còn nhìn vào thực đơn rất nhiều lần, Bách Triết dị ứng hải sản nên không thể ăn như bọn họ được.

Tư Hạ chạy đi lon ton đến quầy gọi món cách đó khá xa, đôi khi cũng khiến người xung quanh bất ngờ vì người thường có thể xuất hiện tại đây nữa cơ.

-Cô ơi, cho cháu một phần cơm bò xào với canh bí đỏ thịt băm, rau cải luộc và một ly nước cam ít đường, cô cho vào hộp mang đi giúp cháu với.

Cô tươi cười nhìn một bác phụ bếp bên trong quầy, sau đó lại nghe mọi người bàn tán y hệt hôm trước, lần này Tư Hạ có chút hiếu kì, cuối cùng mới dám cất lời hỏi:



-Các cô sao cứ thấy cháu là lại to nhỏ với nhau vậy ạ?

Bác phụ bếp chỉ nhìn cô rồi lại căng đôi môi của mình hết cỡ, vừa lấy thức ăn vừa giải thích.

-Ah, cháu đừng để ý. Tụi cô chỉ đang khen thôi. Lần trước đến đây vẫn chưa được tiếp xúc nhiều, chỉ nghe thằng

Bách Triết nói phải giả vờ thì tụi cô làm theo thôi. Xinh đẹp tốt bụng như vậy, chả trách nó lập mưu tính kế để có được cháu.

Tư Hạ bất ngờ đến đờ cả người, vừa vui lại vừa tức, thì ra hôm đó chỉ là cái mưu kế của anh mà thôi. Vậy mà lúc đó cô tức tưởi đến phát khóc, còn nghĩ anh là thần thánh tốt tánh đến nỗi chả nghĩ đến những chuyện này. Tư Hạ nhận lấy phần cơm trưa rồi nghe các bác phụ bếp ở đây tâm sự một chút cũng cùng bốn người họ rời đi.

Vì bọn họ được huấn luyện rất nghiêm ngặt nên việc ăn uống thao tác cũng rất nhanh, sau khi cô trở về chỗ thì thấy mọi người ngồi nói chuyện phiếm đợi cô đến. Sau bữa ăn, cô có được cảm tình của các cô phụ bếp ở đây, lại còn cảm nhận được bốn người bọn họ như đi theo bảo vệ cô vậy.

Tư Hạ nhẹ đặt phần cơm nóng hổi trước mặt anh, nũng nịu bảo anh hãy ăn trước rồi làm việc tiếp. Mặc dù đùa là vậy, sau khi về văn phòng mọi người đều lại tất bật đọc tài liệu, họ giao ước rằng sau khi xử lí hết các việc này sẽ lại nhờ cô xem bài cho họ.

Cô chống hai tay lên cằm, xem những tập phim đầu tiên của một bộ phim nổi tiếng lúc đó. Dù sao cô cũng không thể ngồi nhìn anh ăn nhòm nhoàm một cách bất lịch sự như vậy được. Bách Triết cũng giống như các thanh niên khi nãy, ăn cực kì nhanh gọn, vừa dọn dẹp xong quay sang đã thấy cô gái nhỏ đang chú tâm xem phim với bộ tai nghe anh đã tặng cũng khiến anh phần nào xiêu lòng.

Văn phòng tuy không nhỏ nhưng không có bàn trống, một chiếc bàn làm việc cũng tương đối to, vì thế cô cùng anh ngồi chung một chiếc bàn làm việc, một nửa anh xử lí công việc, một nửa cô vừa vẽ đơn hàng cho khách vừa xem phim. Tư Hạ tranh thử những lúc anh nghỉ ngơi liền cùng anh nói chuyện để anh giảm bớt mệt mỏi.

-Triết, em định thứ hai sẽ đi phỏng vấn xin việc ở công ty để có công ty cố định, anh thấy sao?

Bách Triết không rời mắt khỏi gương mặt cuốn hút của cô, anh vô thức nắm lấy tay người đối diện xoa xoa vài cái rất si mê, trong giọng nói trầm lặng cũng có chút yêu chiều.

-Anh sẽ sắp xếp thời gian đưa em đến đó. Công ty không xa kí túc xá chứ? Nếu không em đến ở chung với anh ở đây cho thuận tiện, hơi xa nhưng anh có thể đưa em đến đúng giờ.

Tư Hạ đỏ mặt ngại ngùng, vừa quen nhau vài ngày anh đã ngỏ lời muốn cô ở cùng anh rồi sao? Cô dù sao cũng là con gái, đương nhiên sẽ giữ mình, lập tức từ chối ngay.

-Nếu anh bận thì em tự đến cũng không sao. Em sẽ ở kí túc xá đến khi đủ tiền em sẽ thuê nhà trọ để ở, khi nào anh xin được ba mẹ em, em sẽ về ở cùng anh, dù sao chúng ta cũng chưa kết hôn, sẽ bị bàn tán đó.

Anh nghiên đầu lắng nghe, lại còn vài lần phụt cười với "bà cụ non" già trước tuổi này nữa. Chẳng khéo người khác nghe thấy lại nghĩ cô là mấy bà thím trung niên cổ hủ. Tay anh vươn đến vén những lọn tóc rối trước mặt cô, dù gì đi nữa, anh cũng sẽ tôn trọng quyết định của cô.

Hơn bốn giờ chiều, Bách Triết đứng trên bảng trắng, dùng bút lông ghi một số chi tiết trong vụ án rồi trình bày cho bốn người bên dưới bàn lắng nghe và thảo luận. Ánh mắt anh đảo về bóng dáng nhỏ nhắn đang co hai chân lên ghế tập trung xem phim một cách hồn nhiên nhưng rồi chỉ liếc nhẹ qua, cũng lấy lại trạng thái tập trung vào công việc ngay.

Giờ tan làm nhanh chóng đến, mọi người sắp xếp tài liệu cho vào hộc bàn, chiều nay bốn cậu bạn sẽ được giới thiệu đến phòng riêng của mình ở đây nên cũng không thể nán lại quá lâu, chỉ có thể đến tạm biệt Bách Triết và cô rồi lại nhanh chân rời đi.



Bách Triết đậy nắp bút lông, nhẹ nhàng tiến đến bàn làm việc dọn dẹp mớ giấy tờ hỗn loạn trên bàn của mình. Tư Hạ cũng tắt điện thoại cho vào túi quần rồi mang balo lên vai, cô thở phào ra một cái rồi quay mặt lại đối diện với dáng người cao lớn đang lúi cúi dọn dẹp rồi trong trẻo nói:

-Em về trước nha Triết, sắp trễ chuyến cuối rồi.

Bách Triết nheo mắt nhìn chiếc đồng hồ nhỏ để trên bàn rồi ngẫm nghĩ một chút, anh cất giọng nói quen thuộc của mình:

-Từ đây đến trạm xe cũng không gần, bây giờ bên ngoài cũng rất đông người, nhất là trạm soát thẻ, nếu đến đó cũng sẽ trễ chuyến, hay em ở lại đây một hôm đi, ngày mai anh lái xe đưa em về.

Tư Hạ bĩu môi liếc khẽ anh một cái. Mặc dù cô cũng không nghĩ anh đang viện lý do nhưng cô cũng đồng ý với lý luận sắc bén của anh.

-Anh không được làm gì em đó.

Tư Hạ giương ngón tay thon nhỏ của mình chỉ về phía anh một cách nghi hoặc, Bách Triết chỉ cười nhẹ một cái rồi cũng đồng ý thỏa thuận. Cô sợ anh sẽ giở trò lật mặt, nhìn nhanh trí nói rằng mình sắp có bài kiểm tra môn Pháp Luật Đại Cương của anh cần anh chỉ dạy, cũng với vai trò một người thầy, anh không thể từ chối.

Cô lẽo đẽo theo sau bóng dáng to lớn có thể tạo ra một bóng râm lớn chắn ánh nắng giúp cô về đến phòng. Bách Triết ngồi xuống sofa, đặt những chồng sách dày đặt xuống bàn rồi nhỏ nhẹ nói:

-Em cứ tắm thoải mái đừng lo, anh có quần áo dự bị vừa mua cho em vào mấy hôm trước.

Tư Hạ vừa đặt balo xuống sàn, vừa nghe dứt cậu của anh liền ngạc nhiên trò mắt chằm chằm nhìn anh. Sao anh biết cô sẽ đến đây mà lại mua cho cô quần áo để sẵn bên trong tủ như vậy chứ? Có lẽ nào lại là quần áo không được trong sáng hay không chứ...

Anh nhìn thấy gương mặt nhỏ đầy nỗi hoang mang kia thì lại bị làm cho cười không giấu được sự hứng thú. Trong đầu cô gái này suy nghĩ gì vậy chứ, chẳng lẽ ai cũng trở thành người xấu trước mặt cô hay sao?

Bách Triết tiến đến kéo ngăn tủ, lấy những bộ quần áo đơn giản của nữ như đồ thun, hay kể cả pyjama hình thù dễ thương như những cô gái mới lớn đặt lên giường bên cạnh. Tư Hạ e ngại bước đến, nhìn những bộ đồ được trải dài trên giường rồi lại nhìn anh, cuối cùng cũng không nhịn được mà cười phá lên để xóa tan bầu không khí khó xử này.

Cô lấy vội một bộ đồ vừa mắt rồi chạy nhanh vào nhà tắm, cô còn không ngờ đến đến cả dép mang hay khăn tắm anh cũng mua một bộ riêng đặt ngay ngắn bên trong như đang đợi chờ cô chủ của nó đến vậy. Tư Hạ như muốn khóc, cô ôm chặt gương mặt đang nóng bừng của mình chẳng hiểu vì lý do gì nữa.

Bách Triết bây giờ cứ như con cá mập đang săn mồi vậy, chuẩn bị tất cả thật chu đáo, chờ con mồi yếu đuối dễ dụ vào tròng rồi thưởng thức trong hả hê. Cô cảm giác như anh đang muốn ức hiếp cô vậy, chỉ hỏi cho cô lựa chọn nhưng thực chất lại biết được cô sẽ chọn gì và chuẩn bị tất cả như thể cô sẽ gắn bó thật lâu với cái Cục này vậy.

-Trần Bách Triết! Anh cơ hội thật đó.

Tư Hạ hét lên trong bất lực, giọng nói có chút run run vì ngại. Thực chất cô lại ngại đến đỏ mặt như khỉ ăn ớt rồi.

Lại còn là bộ pyjama hình con thỏ màu hồng nữa cơ chứ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.