Một thành phố xa hoa đầy xe cộ giờ đây cũng chỉ còn vài bóng người. Bội Ngọc cầm lấy chiếc túi xách hàng hiệu đã lâu vẫn chưa động đến tản bộ trên phố. Cô đi dọc những dãy hoa nở rộ thơm ngát trên công viên, cuối cùng lại nghỉ ngơi tại một quán cà phê mang phong cách vintage gần đó.
Quả thật là cái Tết ở nơi thành thị hiện đại, lạnh lẽo và cô đơn. Bội Ngọc không muốn về nhà, đường nào về đó cũng phải bịa vô vàn lý do quen cái “tên già hắc dịch” mà mệt mỏi. Cô nhìn ra đám bạn đang vui đùa ngoài cửa, bất giác lại nhớ tới hai cô bạn Nghiên Nghiên và Tư Hạ, mới đi có hơn 1 tuần lại khiến cô nhớ nhung đến nỗi hoa mắt luôn rồi.
Bội Ngọc lướt lướt điện thoại, rồi lại đặt xuống, lướt mãi rồi lại đặt xuống, cứ như vậy trôi qua hẳn 1 tiếng đồng hồ. Dường như sự chán nản sắp bóp chết bản tính của cô. Từ hôm kết thúc cuộc thi catwalk cho đến nay, danh tiếng của cô cũng được nhiều người biết đến vì dành lấy giải thưởng lớn nhất, thế nhưng từ sau hôm đó cô cũng không được chú ý nhiều nữa, thế nên việc giữ hình tượng hay cẩn thận ánh nhìn cô cũng chẳng thèm để tâm đến.
Đột nhiên điện thoại truyền đến cuộc gọi từ phía ba của Bội Ngọc. Ánh mắt cô trở nên hoài nghi, chân mày nhíu chặt, tay khoanh nghiêm túc chồm đến nhìn vào màn hình điện thoại, đợi đến khi tiếng chuông sắp kết thúc cô mới nhanh tay bấm nghe.
“Ngọc à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-anh-con-co-em/3512077/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.